Vừa nghe Cẩu Vũ nói vậy, Trình Cẩm Chi vốn còn mệt, hiện tại cười lên tinh thần. Ồn ào một trận, lại một buổi tối không ngủ. Hạ Dữu lục lọi hộp thuốc, bôi thuốc cho Cẩu Vũ, Cẩu Vũ mới không rống lên nữa. Cẩu Vũ nằm sấp ngủ trên giường, cũng không dám lật người.
"Cẩm Chi, hôm nay cậu phải đến phim trường à?" Hạ Dữu cũng nằm, chống khuỷu tay nói chuyện phiếm trên điện thoại.
Trình Cẩm Chi đắp mặt nạ bổ sung nước, đầu của nàng gối lên eo Hạ Dữu: "Hôm nay rảnh, cậu dạy kèm cho mình nha?"
"Ừ." Hạ Dữu nói: "Mình về ngủ bù một giấc, sau đó đem bài qua."
"Đừng về, giường lớn lắm, ngủ ở đây đi." Trình Cẩm Chi nói: "Nếu không cậu dọn đến ở với mình luôn đi? Mình còn một phòng, để trống phí."
"Sao cậu không mời mình hả?" Cẩu Vũ ngủ, mơ mơ màng màng cũng không quên "giành giật tình cảm".
"Mình chỉ dư một phòng, nếu cậu muốn, sô pha phòng khách thuộc về cậu." Trình Cẩm Chi nói.
Cẩu Vũ chẹp chẹp miệng, nhắm mắt lại: "Ừ, hôm nào cậu đưa chìa khóa cho mình đi."
Tất nhiên Trình Cẩm Chi biết Cẩu Vũ, bình thường Cẩu Vũ chọc ghẹo không ít diễn viên, lấy chỗ của nàng làm "chỗ tránh nạn".
Cẩu Vũ không có tinh thần, cũng chỉ có Trình Cẩm Chi và Hạ Dữu nói chuyện, mấy hôm nay Trình Cẩm Chi đều ở phim trường, chỉ liên lạc nói chuyện với Hạ Dữu trên mạng. Nhưng đôi khi tín hiệu không tốt, thì lại không nói chuyện.
"Gần đây trường bình chọn hoa khôi, cậu biết ai được trúng cử không?"
"Ai mua bài*?"
*Mua bài: Mua bài để theo việc mình yêu cầu.
"Cậu mua bài cho Dung Tự sao?" Hạ Dữu nói.
"Dung Tự trúng cử?"
"Mình cho cậu biết, phiếu bầu cao tuyệt đối, ngay cả phiếu bầu của hạng hai cũng chưa từng vượt qua em ấy." Hạ Dữu nói: "Mình đoán là, tất cả mọi người đều bỏ phiếu cho em ấy."
"Em ấy rất được chào đón nhỉ."
"Không thể dùng từ được chào đón để mô tả về em ấy nữa." Hạ Dữu nói: "Đơn giản em ấy là lãnh tụ tinh thần của tân sinh viên."
"Những từ mô tả này của cậu, là trích từ tiểu thuyết nào vậy." Trình Cẩm Chi nói: "Cậu xác định vị trí cho mình, là phụ trách nữ phụ nhất kinh nhất sạ*?"
*Nhất kinh nhất sạ: Chỉ trạng thái tinh thần quá mức căng thẳng hay quá mức hưng phấn của một người.
"Cậu không thấy hình tượng của Dung Tự, là hình tượng nam chính trong tiểu thuyết sao?" Hạ Dữu nghĩ, lại nghiêng đầu nhìn Trình Cẩm Chi: "Mình nghĩ cậu là người có quyền lên tiếng nhất."
Trình Cẩm Chi liếc Hạ Dữu: "Cậu cầm điện thoại cả đêm, yêu trên mạng à?"
"Cẩm Chi, có thể mình bị cậu lây bệnh."
"Mình không yêu trên mạng."
"Hình như mình có một tí cảm giác... với một cô gái." Hạ Dữu nói, lại ngắt ngắt đầu ngón tay.
"Trời, cậu yêu trên mạng mà còn là con gái?" Ngón tay Trình Cẩm Chi vịn mặt nạ, không cho mặt nạ rơi xuống vì bất ngờ. Não nàng nhanh chóng kiểm tra, Hạ Dữu thích nữ? Không có. Nhưng đời trước, nàng và Hạ Dữu cũng không thân đến mức bàn chuyện tình cảm.
"Không có yêu trên mạng." Hạ Dữu để đầu lên gối: "Thật ra cũng không khác lắm, mới gặp vài lần."
"Nhưng đúng là nó giống phong cách của cậu." Tuy Hạ Dữu có phần đen trong đen tối, nhưng vẫn duy trì phong cách thiếu nữ văn nghệ. Hiện giờ nếu không phải kiểu gửi thư bị loại bỏ, nói không chừng Hạ Dữu sẽ có mấy người bạn qua thư: "Khi nào cậu chuyển đến ở với mình vậy?"
"Cuối cùng cậu cũng có mưu đồ gây rối với mình sao?"
"Cậu vừa nói vậy." Trình Cẩm Chi gỡ bỏ mặt nạ, ngón tay thon dài bật nhảy trên lưng Hạ Dữu: "Mình cảm thấy mình đã phát hiện con tim của mình."
"Vậy đêm nay chúng ta..." Hạ Dữu cũng nắm tay Trình Cẩm Chi.
"Đêm nay... ngay trước mặt Cẩu Vũ, làm những điều đẹp đẽ đi."
"... Hai cô, tôi đang ngủ, không chết nhé?" Cẩu Vũ liếc Trình Cẩm Chi và Hạ Dữu: "Hai cậu làm việc, đừng có tâm huyết dâng trào làm lên người mình. Bây giờ mình có hơi dị ứng... với con gái."
"A Cẩu." Hạ Dữu nâng khuôn mặt Cẩu Vũ lên: "Mình cảm thấy cậu rất đẹp, Phó Thiên Hậu rất tinh mắt, đột nhiên kéo cậu ra từ dong chi tục phấn*."
*Dong chi tục phấn: Sắc đẹp do phấn son, sắc đẹp giả dối, tục tằng.
"Đau... đừng nhắc tên của cô ta, mình cũng dị ứng."
Hạ Dữu chớp chớp mắt, quét sạch sẽ khí chất văn nghệ: "Nói với tụi mình nhanh, kỹ thuật của Phó Thiên Hậu được chứ?"
"... Cậu từng thử súc ruột chưa?"
"Đừng nói với mình, bây giờ cậu vẫn là xử*." Chữ cuối cùng, Hạ Dữu dùng khẩu hình miệng phóng đại.
*Xử trong xử nữ, chỉ con gái chưa quan hệ.
"Không phải cậu cũng vậy sao!" Điều này như đạp trúng cái chân đau của Cẩu Vũ, cô bắt đầu la hét với Hạ Dữu.
Trình Cẩm Chi nghe rõ, nàng cũng lay mặt Cẩu Vũ: "Vậy Thiên Hậu chỉ bạo cậu, không..."
"Đừng nói nữa! Thù này không báo... đau đau..." Cẩu Vũ bụm hoa cúc, mặt mày hơi vặn vẹo: "Trình Cẩm Chi, đưa máy tính xách tay của cậu cho mình! Mình phải tung tin sốc!"
Trình Cẩm Chi muốn xem chuyện vui, nàng vội vàng lấy máy tính xách tay của mình, đưa cho Cẩu Vũ. Cẩu Vũ ôm gối nằm lỳ trên giường, bắt đầu gõ "cạch cạch". Đời trước, Trình Cẩm Chi chỉ từng nghe tin Thiên Hậu ly hôn sống riêng, vẫn chưa từng nghe tin cô là song tính. Trọng sinh thực sự quá tốt, cảm giác khai quật bộ mặt khác của rất nhiều người, bao gồm Dung Tự.
Sang hôm sau, lúc Trình Cẩm Chi và Hạ Dữu dậy, Cẩu Vũ còn chiến đấu hăng hái trên giường. Đến buổi chiều, Cẩu Vũ mới xuống giường đi học với hai người, tiết bảy tám. Tiết bảy tám là môn thanh nhạc, giáo viên có việc, kêu nghiên cứu sinh của mình đến thay ca. Hình như nghiên cứu sinh cực kì thích Thiên Hậu Phó Tân Bạch, mười câu thì có tám câu không rời Phó Tân Bạch. Đến tiết thứ hai, cho mọi người nghỉ nghe concert của Phó Tân Bạch.
"Trên thế giới này tại sao lại có người hoàn mỹ như vậy... bạn kia, vẫn chưa hết tiết..." Trợ giảng còn chưa nói hết, Cẩu Vũ đã đằng đằng sát khí chạy ra khỏi lớp.
Xem ra, đợi chút nữa là có tin sốc. Trình Cẩm Chi