Quả nhiên lời nói của con gái là không thể tin, hôm qua còn nói "không nắm chắc", hôm nay nếu nàng về trễ một chút, chắc lên tới giường luôn. Trình Cẩm Chi cảm thấy mình nên gõ cửa trước, mà không phải mở cửa rồi vào, tay nàng còn cầm theo đồ ăn khuya, trông như một kẻ ngốc.
Trình Cẩm Chi vẫn chưa lui ra, Hạ Dữu và cô gái khác đã quay đầu lại.
Cô gái khác, có hơi quen.
Đây không phải Phó Thiên Sanh mà mẹ nàng muốn tác hợp sao? Được rồi, xấu hổ hơn.
Đồ ăn khuya Trình Cẩm Chi mua còn bày trên bàn, ba người họ thì ngồi như vậy. Hạ Dữu vốn muốn phá vỡ bầu không khí ngột ngạt, giới thiệu họ với nhau, vừa suy nghĩ giới thiệu gì, ba người họ đều biết nhau, chỉ không nghĩ tới sẽ... "quen" lại bằng cách này...
Hạ Dữu cảm thấy mình vẫn phải làm điều gì đó, cô mở hộp đồ ăn ra: "Cẩm Chi cậu còn mang đồ ăn khuya, wow... toàn là đồ... mình không thích ăn."
"..." Trình Cẩm Chi cũng tách đôi đũa: "Mua đại."
"Mình thấy nên hâm lại." Hạ Dữu bưng hộp đồ ăn "nóng hôi hổi" đi vào bếp.
"Mình giúp cậu." Nói, Trình Cẩm Chi đứng dậy, còn lễ phép nở nụ cười với Phó Thiên Sanh. Phó Thiên Sanh ngẩn người, cũng gật đầu, lễ phép cười cười.
"Có chuyện gì với cậu vậy?" Vừa đến phòng bếp, Trình Cẩm Chi "trở mặt" ngay. Gằng giọng, nhẹ nhàng nhéo eo Hạ Dữu: "Mình cực cực khổ khổ đi kiếm tiền, cậu... cậu..."
"Lúc trước mình thấy không nắm chắc, xấu hổ nói tình hình của người ta."
"Vậy tình hình bây giờ là gì? Hai cậu xác định quan hệ chưa?"
Trình Cẩm Chi nói vừa dứt tiếng, Hạ Dữu đóng cửa lò vi sóng, lộ ra vẻ mờ mịt.
"Hạ Dữu, không phải chứ." Trình Cẩm Chi há miệng. Nếu là bất cứ kẻ nào khác, nàng có thể tin đối phương kìm lòng không đậu một thoáng xúc động. Nhưng Hạ Dữu không phải, tuy rằng miệng đen tối, nhưng lòng rất bảo thủ. Ngoại hình của Hạ Dữu chen chúc trong đám ngôi sao của đại học Kinh Ảnh chỉ có thể coi là trung bình, nhưng vì khí chất văn nghệ đặc biệt trên người, khiến Hạ Dữu cực kì xuất chúng trong khóa. Đừng nói là trong trường, ngoài trường có rất nhiều phú nhị đại ông chủ mỏ than vừa tặng hoa vừa tặng xe cho Hạ Dữu. Đại học của họ không giống đại học bình thường, như đại học nghệ thuật bình thường, một năm không ra khỏi trường mấy lần, mà trường đại học của họ thường có lịch trình thương mại, như kiểu Hạ Dữu, vẫn thường được mời đi quay phim. Cha Hạ Dữu là giáo sư đại học, mẹ là Phó trưởng đoàn của đoàn văn nghệ Bát Nhất, gảy đàn tranh từ nhỏ đến lớn, đã từng cầm tất cả những giải thưởng lớn nhỏ.
Trình Cẩm Chi đi vào, thật là thấy Hạ Dữu chủ động, ôm cổ Phó Thiên Sanh chủ động dâng nụ hôn. Nàng còn tưởng Hạ Dữu và Phó Thiên Sanh đã xác định quan hệ.
"Rốt cuộc sao mà các cậu quen biết?"
"Lúc trước cậu tìm người dạy dỗ Phó Thiên Tích..."
"Đúng, lúc đó cậu còn nói với mình, mình cũng không gây rắc rối cho nó." Nói xong Trình Cẩm Chi phản ứng ngay: "Là Phó Thiên Sanh đến tìm cậu?"
"Chị ấy ấn đầu Phó Thiên Tích, bắt nó xin lỗi với mình." Hạ Dữu nói: "Vốn mình cũng không muốn phát ra lòng thánh mẫu, nhìn A Sanh, không biết sao..."
"A Sanh? Hạ Dữu xưng hô của cậu ngọt ngấy quá đó!"
Hạ Dữu "xấu hổ" đánh vai Trình Cẩm Chi một cái: "Ghét cậu ghê."
Nói xong, Hạ Dữu lại nghiêm trang nói: "Cẩm Chi, có thể mình thích A Sanh thật rồi."
"... Vậy nên cậu muốn chia tay với mình sao?"
"Thật ra không phải chúng ta không có cơ hội." Hạ Dữu "xấu hổ" ôm cổ Trình Cẩm Chi: "Nếu không, cậu làm tình nhân bí mật của mình đi, chúng ta..."
"Hạ Dữu, Cẩm Chi, hai người xong chưa?" Phó Thiên Sanh vừa chống gậy vào.
Hạ Dữu lập tức "đẩy" Trình Cẩm Chi ra, "vẻ mặt sắc xuân" ôm cánh tay Phó Thiên Sanh: "Xong rồi."
Trình Cẩm Chi ôm ngực "bị thương", vẻ mặt "kinh ngạc" nhìn Hạ Dữu. Con gái đang yêu thực sự... rất không biết xấu hổ!
Tuy rằng sau đó Phó Thiên Sanh nói phải đi, nhưng Trình Cẩm Chi vẫn chủ động đứng lên, xua hai tay trước ngực, dáng vẻ "bạn người yêu hờ* tác thành": "Không không, tôi đi."
*Bạn người yêu hờ: Chỉ người bị người con gái khác lợi dụng. Được người con gái đó đối xử tốt và hay làm những hành động cử chỉ mờ ám khiến người đó hiểu lầm nhưng vẫn duy trì ở mức tình bạn.
Phó Thiên Sanh đi đứng bất tiện nên Hạ Dữu đưa Trình Cẩm Chi đến cửa.
"Đưa đến đây được rồi." Trình Cẩm Chi "quái gở" nói: "Không làm trễ "chuyện quan trọng" của các cậu."
"." Hạ Dữu cho Trình Cẩm Chi một cái ôm thật to, nâng mặt Trình Cẩm Chi: "Sao mình yêu cậu thế chứ."
"Bớt đi." Trình Cẩm Chi cũng đang nâng mặt Hạ Dữu: "Dữu Tử, nói thật, cậu phải suy nghĩ cho thật kĩ. Tuy rằng điều kiện của cậu kém mình một tí, nhưng tìm một người tốt hơn Phó Thiên Sanh, dư dả."
"Không phải nói Phó Thiên Sanh không tốt, chỉ là cô ấy là con gái, nhà cậu... bảo thủ như vậy." Trình Cẩm Chi nói: "Điều quan trọng nhất, đến giờ Phó Thiên Sanh vẫn không hứa hẹn với cậu. Cô ấy là người "phúc hậu thành thật" nhất, mẹ mình cũng thích điểm này của cô ấy, nếu cô ấy vẫn chưa hứa hẹn với cậu, nghĩa là cô ấy vẫn chưa chắc chắn với cậu."
"Thật ra hôm nay... là mình cưỡng hôn chị ấy... lần đầu tiên..."
"Dữu Tử, cậu không phải là mắc kẹt đâu, cậu rơi cả người vào đó luôn rồi."
Hạ Dữu và Trình Cẩm Chi đang nói chuyện, Phó Thiên Sanh cũng chống gậy tới. Có vẻ thấy vẫn nên tiễn Trình Cẩm Chi.
Trình Cẩm Chi thấy hai "vợ chồng ân ái ngọt ngào", "chua" đi. Mấy cặp đôi thật đáng sợ, nói với nàng nửa câu mà còn thắm thiết tình cảm nhìn nhau một chút, nhìn nhau xong mới nói với nàng nửa