Mấy hôm nay, Dung Tự đi thử vai "Người về". Còn Trình Cẩm Chi chạy show xong, ngã đầu là ngủ, đến nửa đêm mới dậy tắm. Rất nhiều nghệ sĩ, bận rộn đến mấy ngày không tắm. Thật ra dù là người làm việc bình thường, bận cũng không có thời gian tắm, nhưng nghề nghệ sĩ này cực kì gọn gàng xinh đẹp, nên có rất nhiều fan không tin thần tượng của mình là kiểu người mấy ngày không tắm.
Tắm rửa xong, Trình Cẩm Chi đắp mặt nạ. Trình Cẩm Chi quẹt điện thoại, hiện giờ đã hơn ba giờ sáng, mười phút trước Hạ Dữu còn đăng ảnh tạo hình của nhân vật. Mặc quân phục, hình như là phim kháng Nhật. Hiện giờ ở đại học năm tư sẽ có một ít thầy cô kéo họ ra ngoài đi diễn. Đương nhiên phim cũng không phải phim tốt gì, dù là phim hay, cũng chỉ là người làm nền. Người làm nền đương nhiên là vô dụng, ai sẽ chú ý đến người làm nền, hay là người đi đường a b c d gì đó.
"Đẹp."
Hạ Dữu gửi một biểu cảm [thở dài]: "Phó đạo diễn nghĩ mình giành màn ảnh của nữ chính quá, xếp mình ra phía sau, mệt mỏi cả đêm, không biết có lộ được cái mặt không."
"Giáo viên không sắp xếp sao?"
"Giáo viên cũng nghe theo sự sắp xếp."
"Việc ký kết của cậu thế nào?"
"Mình vẫn đang suy nghĩ."
Ngoại hình của Hạ Dữu cũng khá, trong lúc học đại học vẫn luôn có công ty giải trí đến lấy lòng Hạ Dữu. Hiện giờ gần tốt nghiệp, Hạ Dữu cũng được giáo viên giới thiệu đến một công ty giải trí khá lớn: "Công ty Hoa Tụng có nhiều tài nguyên, nhân tài cũng nhiều. Những tài nguyên tốt đều nằm trong tay của Nhất Ca Nhất Tỷ*, mình cảm giác rất khó để đột phá vòng vây."
*Nhất Tỷ: Nữ diễn viên trực thuộc công ty, có nhiều phim, nhiều vai quan trọng, được nhiều khán giả ưa thích, nhiều giải thưởng, được công ty lăng xê, có giá trị thương mại cao nhất, cũng như là người kì cựu trong công ty. – Nhất Ca: Tương tự Nhất Tỷ.
Từng sinh viên ngành diễn xuất, đều có lúc mơ màng khi kí hợp đồng. Công ty lớn, tài nguyên nhiều, nhưng Nhất Ca Nhất Tỷ cũng nhiều. Công ty nhỏ, không có nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng tài nguyên cũng rất ít.
"Không phải Cẩu Vũ gửi tài liệu công ty của Trần Mãn cho cậu sao?"
Trần Mãn đã diễn rất nhiều năm, đến đầu năm nay mới hơi nổi. Nhưng cô kinh doanh cũng khá, nhanh chóng phát triển công ty của mình. Hiện giờ có xu hướng như thế, công ty của ngôi sao, dẫn dắt tân binh của nhà mình. Trong ấn tượng của Trình Cẩm Chi, công ty của Trần Mãn cũng tạm, theo phong cách chính kịch, dẫn dắt một đám tiểu sinh tiểu hoa đán diễn chính kịch. Lúc trước, Trình Cẩm Chi cũng từng đề cập với Hạ Dữu, hỏi Hạ Dữu có muốn đến công ty của nàng không. Hạ Dữu suy nghĩ, vẫn muốn bản thân tự thử.
"Mình cũng thấy Cẩu Vũ nói có lý."
"Cậu ấy tương đối nhạy cảm với ngành giải trí, thỉnh thoảng nghe đề nghị của cậu ấy, cũng có ngọn ngành." Trình Cẩm Chi trả lời. Hai hôm nay, Cẩu Vũ cũng gửi cho nàng một ít tài liệu. Hiện giờ, có vài nhóm cho săn bắt đầu để ý tới nàng. Biết Trình Cẩm Chi có vệ sĩ xung quanh, họ cũng không đến quá gần, chỉ lập kế hoạch chọt chọt trong tối.
Cẩu Vũ còn bùi ngùi với nàng: "Dung Tự không hổ danh là loài Ngao Tạng, mấy ngày trước còn dọa vài nhóm chó săn bỏ chạy."
"Hiện giờ, vài công ty đang bàn bạc thành lập một liên minh hợp tung, chuyên cắn xương khó gặm. Dung Tự đã ở trong bảng danh sách."
Đương nhiên Trình Cẩm Chi biết ý của Cẩu Vũ, đại khái Cẩu Vũ muốn xúi giục nàng đi soi mói chuyện của đám chó săn. Cẩu Vũ còn ngụy biện: "Chuyến này của tụi mình, hòa hòa khí khí được coi là gì, vẫn là muốn cắn, chó cắn chó, kích thích ý chí chiến đấu."
Có lẽ sự kiên trì bền bỉ của Cẩu Vũ, mới giúp Cẩu Vũ sống sót qua cơn bão sau này.
Trình Cẩm Chi và Hạ Dữu nói một hai câu thì Hạ Dữu đi hóa trang. Trình Cẩm Chi nhìn những cuộc trò chuyện wechat của mình, khung trò chuyện của Dung Tự đã rớt xuống phía dưới. Trình Cẩm Chi kéo xuống, mở khung nói chuyện của Dung Tự: "Thử vai thế nào?"
Dung Tự không có trả lời nàng, chắc là đã ngủ. Ảnh đại diện của Dung Tự là một bó hoa, fan tặng. Có vẻ Dung Tự rất thích, còn cắm hoa lại, giờ vẫn còn trưng trong phòng khách của biệt thự. Trình Cẩm Chi hơi chán, nàng bắt đầu lục wechat của Dung Tự. Lúc trước wechat của Dung Tự rất sạch, Trình Cẩm Chi từng nói với Dung Tự một lần: "Dung Tự, em đăng gì đi. Chị không thấy gì cả."
Trình Cẩm Chi cũng chỉ thuận miệng nói, không nghĩ rằng Dung Tự thực sự bắt đầu đăng. Hai hôm nay, Dung Tự chỉ đăng một ảnh hạ cánh. Trình Cẩm Chi thuận tay like một cái, like xong, phát hiện có một cái tên quen thuộc. Phó Tân Bạch.
Phó Tân Bạch thực sự thêm bạn với Dung Tự? Nhớ đến phong cách hoa hồ điệp* của Phó Tân Bạch, Trình Cẩm Chi mở bình luận. Quả nhiên Phó Tân Bạch có bình luận: "Ở đâu vậy?"
*Hoa hồ điệp: Người lăng nhăng.
Thiên Hậu ngắm đến Dung Tự!? Chuông báo động của Trình Cẩm Chi reo mãnh liệt, nàng lướt bình luận, phát hiện Dung Tự không có trả lời lại. Nhưng mà, Dung Tự cũng không có trả lời ai.
Hôm sau ngủ dậy, Trình Cẩm Chi xem điện thoại trước, Dung Tự chưa trả lời nàng. Đến chiều, Dung Tự mới gửi cho nàng một tin nhắn: "Thử vai thành công, tối về tới, tối muốn ăn gì?"
Thấy tin nhắn của Dung Tự, Trình Cẩm Chi đang xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi học, lập tức ngồi thẳng người. Cẩu Vũ vốn nghiêng qua vai Trình Cẩm Chi ngủ, giờ bị Trình Cẩm Chi bật người làm tỉnh: "Cậu trúng xổ số à?"
Muốn ăn đồ em nấu.
Chữ gõ xong rồi, nhưng Trình Cẩm Chi suy nghĩ một lúc, lại xóa chữ.
Không được, phải rụt rè hơn.
Dung Tự không liên lạc với nàng lâu như vậy, giờ mới gửi tin nhắn cho nàng, nàng trả lời ngay thì có vẻ tích cực quá.
Cẩu Vũ dụi dụi mắt, lại nằm lên bàn ngủ. Trình Cẩm Chi cũng nằm lên bàn, nhìn màn hình điện thoại, màn mình sắp đen thì làm nó sáng. Chờ mười phút mới trả lời, ra vẻ mình thong dong.
Thời gian trôi chậm quá. Bụng Trình Cẩm Chi hơi "oán trách" Dung Tự, em nói thêm câu nào đi, nói thêm câu nữa đi, chị có thể trả lời em.
Đợi một lát sau, Trình Cẩm Chi mới trả lời Dung Tự: "Mấy giờ tối em về tới?"
Ngược lại Dung Tự trả lời rất nhanh: "Em lên máy bay, sáu giờ đến."
"Bay suôn sẻ."
Ai bảo làm màu... giờ không nói chuyện được... Trình Cẩm Chi