Edit: nacapuu
Nhớ nhấn theo dõi trang nacapuu trên wattpat
cũng như nhấn ⭐ ⭐ ⭐ ⭐ ủng hộ mình nha!!
theo dõi trang cá nhân để cập nhật chương mới nhanh nhất...
- ----------------------------------
Thôi Tất Thành đứng trước ba chiếc xe đạp, nhìn thấy phía sau bức tường thấp cô cùng Cận Văn Lễ một trước một sau đi ra, trên mặt là bộ dáng không thể tin.
Hắn hôm nay cố ý bỏ chút thời gian ở lại tăng ca, đem công việc toàn bộ làm xong, ngày mai nghỉ ngơi vừa lúc có thể đến nhà cô, nghĩ nếu người trong nhà cô đều vừa ý mình, kia cô khẳng định sẽ hồi tâm chuyển ý.
Làm xong công việc tính toán muốn về nhà, nhưng bất tri bất giác, liền lái xe đến nơi này ngẫm muốn trông thấy cô, không ngờ lại ở trước ngõ thấy xe đạp của cô, bên cạnh còn có một chiếc xe khác, lúc này trong lòng liền có một cảm giác không tốt, nhìn xung quanh liền thấy tình cảnh trước mắt, hắn cũng không nghĩ tới một cô gái văn văn tĩnh tĩnh như cô cư nhiên sẽ ở cùng một người như Cận Văn Lễ,còn qua lại thân thiết.
"Sao anh lại tới đây?" Cô nhưng thật ra không một chút hoảng loạn nào.
"Anh tăng ca, làm xong việc liền nghĩ đến đây xem em, em như thế nào cùng hắn ở bên nhau?" Thôi Tất Thành có chút thiếu kiên nhẫn.
Cận Văn Lễ nhìn cô cùng Thôi Tất Thành nói chuyện, trên mặt đầy tươi cười, dựa vào xe đạp của mình biểu tình đắc ý dạt dào.
"Em lại không làm chuyện xấu, cùng ai ở bên nhau không được".
Thôi Tất Thành nghe xong giận dữ nói: " Thủy Thanh, hai chúng ta vẫn còn đang là quan hệ yêu đương, em cùng một người đàn ông khác đơn độc một, anh hỏi cũng không được sao?"
"Em đã nói hai chúng ta chia tay mà".
Cô kì thật cũng không muốn trước mặt Cận Văn Lễ làm khó Thôi Tất Thành, nhưng nếu không làm như vậy sự tình liền không giải quyết xong, nam nhân đều sĩ diện, cô làm như vậy Thôi Tất Thành trong cơn tức giận khẳng định sẽ không lại đến tìm cô.
"Thủy Thanh, em muốn cùng anh chia tay cũng không cần dùng cách cực đoan như vậy, nếu em cùng anh chia tay là bởi vì tìm được một người tốt hơn anh cũng không nhiều lời, nhưng nếu em là vì hắn mới làm như vậy, anh đây sẽ không rời khỏi, em không vì thanh danh của mình suy nghĩ thì cũng phải vì người trong nhà ngẫm lại a, cha mẹ còn có anh trai chị dâu của em còn muốn làm người!"
Cô không ngờ Thôi Tất Thành một chút cố kị đều không có mà hạ thấp giá trị con người Cận Văn Lễ.
Cận Văn Lễ vẻ mặt trở nên âm trầm, thanh âm cũng lộ ra áp lực: "Họ Thôi kia, mày nói chuyện cẩn thận một chút cho tao, Thủy Thanh không thích may, muốn cùng mày chia tay, mày lì lợm la liếm có ý tứ gì, tao khuyên mày tốt nhất là thức thời, bằng không...."
"Bằng không thế nào? Muốn đánh nhau hay là ngầm trả thù? Cận Văn Lễ, mày trừ bỏ xưng vương xưng bá đánh đấm ở bên ngoài còn làm được cái gì, mày cảm thấy mày xứng đôi với Thủy Thanh sao? Thành phần gia đình, trình độ văn hóa mày loại nào so được với Thủy Thanh, không làm việc đàng hoàng còn chưa tính, hiện tại còn muốn đem bản tính lưu manh ấy để dây dưa Thủy Thanh, chuyện của tao cùng Thủy Thanh mày không có đường nào để xen vào."
Cô cảm thấy sự tình có chút không thích hợp, Thôi Tất Thành là người văn nhã, như thế nào lại khắc nghiệt với Cận Văn Lễ như thế chứ, hơn nữa dựa theo lời nói có thể thấy hai người hẳn có quen biết nhau.
"Thôi Tất Thành, em cùng Cận Văn Lễ chỉ là bạn bè bình thường, anh không cần phải như vậy, nếu anh muốn nói cho ba mẹ biết, em cũng không sợ, anh cứ việc nói, em lại không làm cái gì không thể người"
Cô nói xong lại xoay người nhìn về phía Cận Văn Lễ, nghĩ nghĩ nói: " Anh về nhà trước đi, em cùng Tất Thành có chút việc muốn nói, cảm ơn anh mời em ăn".
Cận Văn Lễ há miệng thở dốc như còn muốn nói cái gì đó, nhưng rổt cuộc không nói ra, chỉ là biểu tình có chút cô đơn mà đạp xe đi.
"Anh quen biết Cận Văn Lễ?" Tuy rằng là hỏi nhưng ngữ khó thực khẳng định.
Thôi Tất Thành gật gật đầu:
" Đâu chỉ là quen biết, ba hắn cùng ba anh là bạn bè nhiều năm, cùng làm ở một cái đơn vị, lúc trước nhà bọn họ không tốt, nhà anh ai nấy đều thực chiếu cố nhà bọn họ.
Chính là Cận gia bọn họ căn bản không biết cảm ơn, anh ba Cận Văn Lễ cùng người khác vu hãm anh trai anh ăn trộm đồ, anh trai anh nhất thời luẫn quẫn trong lòng mà chết lúc mới 18 tuổi, ba mẹ anh lúc ấy muốn phát điên, sau cùng nhà bọn họ tuyệt giao.
Thủy Thanh, Cận gia bọn họ không phải người tốt, Cận Văn Lễ sơ trung cũng chưa học xong liền khắp nơi gây chuyện, em cùng hắn lui tới là thiệt thòi lớn."
Nhìn Thôi Tất Thành đôi mắt đỏ lên, cô liền ngây dại, những việc này cô đều không biết, cô cùng Thôi Tất Thành kết hôn nhiều năm như vậy cũng không biết hắn còn có cái anh trai, chẳng lẽ việc cô và Cận Văn Lễ quen nhau làm xuất hiện biến hóa, vậy dù cho cô có sống lại cũng không thể nắm bắt toàn cục!
"Anh sẽ không nói cho người nhà em biết, em tuổi còn nhỏ, không cần bị bộ dáng kia của hắn mê hoặc, anh nghe người ở đơn vị ba anh nói, phía sau nhà em cũng có một cô gái cũng như em, không sai biệt lắm bị Cận Văn Lễ cấp cho mê hoặc, cả ngày chỉ cần không có việc gì liền đi theo Cận Văn Lễ khắp nơi chạy, người nhà cô ta ai cũng lo lắng, em cũng nên biết đi."
Cô đương nhiên nghe nói qua, cô gái kia chính là Tiếu Nguyệt Ba, chỉ là sau khi trọng sinhh còn không có gặp qua cô ấy, nhớ rõ lúc trước bởi vì chuyện này mà thanh danh Tiếu Nguyệt Ba luôn không tốt, bất quá cô không để ý nhiều là được.
Thôi Tất ThànhThành thấy cô không lên tiếng, tiếng cô đem lời nói mình nghe lọt, vì thế hòa hoãn nghữ khí nói:
"Thủy Thanh, anh sẽ không từ bỏ em, liền tính nếu chúng ta không thể đến được với nhau, thì anh cũng quyết không để em bị Cận Văn Lễ lừa".
Chờ Thôi Tất Thành cũng rời khỏi, cô một mình đứng ở tại chỗ không nghĩ ra manh mối, cô sợ người trong nhà biết cô chia tay sẽ đau lòng, nhưng ai cũng có tâm tư riêng, chỉ cần tưởng tượng đến tương lai của mình cùng cảnh ngộ của cha mẹ cùng anh trai, cô càng muốn dễ dàng chặt đứt liên hệ với Cận Văn Lễ, không có Cận Văn Lễ chỉ dẫn cô muốn kiếm tiền cũng thật khó, chỉ là muốn kiếm tiền nhưng lại sợ đến lúc đó cùng Cận Văn Lễ quan hệ không rõ ràng, cô cũng không phải để ý cái gì mà thanh danh, dù sao thì thanh danh sao này cũng không ai coi trọng.
Cô chỉ không nghĩ cùng Cận Văn Lễ liên quan đến quan hệ tình yêu nam nữ, nói đến cùng cô muốn thay đổi hoàn toàn vận mệnh cùng sinh hoạt hôn nhân sau này.
Aizz, trên đời này vĩnh viễn không có cái gì mà thập toàn thập mĩ, làm người như ý, cô đẩy xe từ từ đi về nhà.
Đến chủ nhật, cô sợ cha mẹ lại hỏi chuyện của Thôi Tất Thành, vì thế ăn cơm sáng xong liền lấy cớ cùng bạn ở phân xưởng ra ngoài chơi để ra đi ngoài, kết quả vừa đến đường lớn thì gặp Cận Văn Lễ.
"Lúc này mới mấy giờ, sao anh liền chạy đến nơi này?" Cô nhớ mình ra khỏi nhà lúc 7h, vậy trước đó, Cận Văn Lễ luôn đứng ở chỗ này.
Hắn chỉ cười hắc hắc:
" anh luôn ngủ dậy sớm, thói quen sinh hoạt tốt đẹp, hôm nay chúng ta đi dạo công viên trước, sau đó anh mang em đi tiệm ăn."
"Tôi chưa nói là muốn cùng anh đi ra ngoài, hiện tại tôi có việc." Cô nhìn Cận Văn Lễ liếc mắt một cái không đáp ứng.
"Vậy em làm chuyện của em, anh đi cùng em, em muốn đi chỗ nào liền đi chỗ đó".
"Anh, cái người vô lại này, đi theo tôi làm cái gì?"
Cận Văn Lễ nghe vậy cúi đầu, nửa ngày mo mới nhỏ giọng nói:
"Ngày hôm qua Thôi Tất Thành có phải hay không cùng em nói việc gì đó, em khẳng định là đối với anh có thành kiến."
"Hắn là nói về chuyện anh ba anh và anh trai hắn, những chuyện này là thật sao?
"Là thật sự, nếu không anh cũng không thể như vậy mà chịu đựng, em hiện tại đã biết cũng muốn tránh anh đi?" Cận Văn Lễ nói xong nhanh chóng nhìn cô liếc mắt một cái lại làm bộ như không có chuyện gì cả.
Cô thấy Cận Văn Lễ thường ngày bá đạo trương dương nay lại đột nhiên trở nên tự ti, tâm mềm nhũn liền nói
: "Đó là anh ba của anh làm sai, cùng anh có quan hệ gì, cách làm người của anh ta không đại biểu cho anh, tôi cũng không có ý muốn trốn tránh anh, tôi chỉ thật không muốn cùng anh có quan hệ yêu đương, cùng Thôi Tất Thành chia tay cũng không nghĩ muốn cùng anh qua lại/."
"Em