Từ trướng phòng đi ra, hai người quay về Thủy Trúc viện nghỉ ngơi một hồi liền chuẩn bị xuất môn.
Tư Đồ Nhã Y cùng lúc định đi ra ngoài, vừa hay chạm mặt bọn họ: "Ca ca!"
"Y Nhi, muội đang định đi đâu à?" Tư Đồ Vân Sơ đối nàng mỉm cười, Tư Đồ Nhã Y nay đã mười lăm tuổi, thiếu nữ tuổi trăng tròn, gương mặt bầu bĩnh, lúc cười để lộ hai đồng tiền nhỏ rất xinh.
Tư Đồ Nhã Y gật gật đầu, đáp: "Ca ca quên rồi sao, hai hôm nữa trong cung tổ chức yến hội mời toàn bộ quan lại quý tộc tham gia, muội muốn đi may vài bộ y phục phù hợp.
"
Dạo này công việc trong gia bộn bề, cộng thêm nữ nhân điên kia suốt ngày ầm ĩ, Tư Đồ Vân Sơ cũng quên béng mất vụ yến hội, may nhờ có nàng nhắc nhở: "Ca ca đi với muội.
"
"Ân.
" Hai mắt Tư Đồ Nhã Y cong cong, gò má cũng ửng đỏ, nàng từ nhỏ đã thật thích ca ca, trong mắt nàng, ca ca chính là mỹ nhân đệ nhất kinh thành, phong vân tư vũ đều chả sánh bằng.
"Tam, Tam Tiểu thư, có thể cho nô tỳ đi theo với được không?" Thanh âm rụt rè của thị nữ vang lên.
"Có ta theo hầu hạ tiểu thư là được rồi, ngươi đi theo làm gì?" A hoàn Tiểu Hoa cau có, giọng điệu không kiên nhẫn bác bỏ.
"!.
.
" Thị nữ bị từ chối nhất thời kích động, môi nhỏ bặm chặt, mắt mèo đẫm lệ nhìn về phía chủ tử của mình.
Tâm tính Tư Đồ Nhã Y vốn hiền lành từ nhỏ, dĩ nhiên nàng sẽ không nghĩ nhiều, thiếu nữ mới lớn ai lại muốn suốt ngày quanh quẩn mãi trong phủ: "Được rồi Tiểu Hoa, mang theo Tiểu Nguyệt đi.
"
Tiểu Hoa tức mà không làm gì được, chỉ đành hậm hực nghe theo, cách đây một năm, Đại Thiếu gia cấp cho Tam Tiểu thư thêm một tì nữ theo bên mình chạy vặt, không biết bằng khả năng gì, một lần liền đeo bám chủ tử nàng không buông, đây cũng không phải là lý do khiến nàng ghét ả, chỉ là… Gà ác muốn bay lên làm phượng hoàng, đúng thật không tự lượng sức.
Huynh muội Tư Đồ đi trước, Đường Văn trước sau như một theo bên cạnh chủ tử, cuối cùng là Tiểu Hoa và Tiểu Nguyệt.
Tiểu Nguyệt cúi thấp đầu, thỉnh thoảng lén ngước nhìn hai nam nhân phía trước, bẽn lẽn cười tủm tỉm, Tiểu Hoa bên cạnh ghét bỏ ra mặt, cười nhạt nhắc nhở: "Nếu muốn giữ mạng, mau thu lại cái tâm tư của ngươi đi.
"
Hừ, diện mạo tầm thường như ngươi lấy gì so với ta, Tiểu Nguyệt không cam lòng, nàng từ nhỏ đã xinh đẹp được rất nhiều người yêu thích, người nàng muốn chắc chắn sẽ có được.
….
.
Hội Thưởng Nguyệt được tổ chức trùng ngày Tết Trung thu hằng năm, tất cả gia quyến nhà quan lại đều được tham dự, không phân biệt đích - thứ, Tư Đồ tướng quân vẫn còn ở phương Bắc, năm này chỉ có huynh muội ba người cùng đi.
Trước cổng chính phủ tướng quân đã có xe ngựa chờ sẵn, nhìn sắc trời, Tư Đồ Vân Sơ đoán yến hội sắp bắt đầu: "Quản gia, Tuyết Nhã cùng Nhã Y sao còn chưa xuất hiện?"
Lão quản gia cũng gấp đến đứng ngồi không yên, mồ hôi trên đầu nhễ nhại chảy xuống dọc khuôn mặt: "Để lão nô đi xem.
"
Đúng lúc này, Tiểu Hoa vội vã từ trong phòng tiểu thư túm váy chạy ra, hớt ha hớt hải nói: "Đại Thiếu gia, người mau đến xem đi, chủ tử của nô tì bị Nhị Tiểu thư bức đến phát khóc rồi.
"
"Cái gì?" Tư Đồ Vân Sơ quát khẽ, không nhiều lời trực tiếp xông vào phòng Tư Đồ Nhã Y, trước mặt chính là cảnh tưởng Tư Đồ Tuyết Nhã đang điên cuồng xé rách váy hoa trong tay: "Ngươi làm loạn đủ chưa?"
Nghe thấy lời này, Tư Đồ Tuyết Nhã càng không muốn dừng tay, miệng nở nụ cười cợt nhã: "Ta không được đi, Tư Đồ Nhã Y cũng đừng hòng.
"
Đây rốt cuộc là chuyện gì, hắn từ lúc nào nói rằng không cho Tư Đồ Tuyết Nhã tham dự cung yến: "Tiểu Hoa, nói rõ đầu đuôi mọi chuyện cho ta.
"
Bên này, Tiểu Hoa đỡ lấy chủ tử đã khóc đến nhòe hết phấn, nghe Đại Thiếu gia hỏi, nàng thút thít nói: "Nửa canh giờ trước, Tam Tiểu thư sai Tiểu Nguyệt sang phòng Nhị Tiểu thư mời người tới, vốn muốn đem bộ y phục đặt riêng cho Nhị Tiểu thư hôm trước đưa cho nàng, không ngờ, Nhị Tiểu thư không nói không