Phủ Đại hoàng tử.
"Ngươi nói, Tư Đồ Tuyết Nhã không đến?" Cao Thiên Ca kinh nghi hỏi tùy tùng trước mắt.
Tùy tùng gật đầu, điểm này, là bản thân hắn cũng không dự đoán được, nữ nhân đó ngày nào cũng chạy đến phủ, hành xử tùy tiện, như đây là nhà của mình vậy.
"Không có khả năng…" Cao Thiên Ca dùng ngón trỏ gõ gõ lên mặt bàn, từ hôm ở yến hội, Tư Đồ Tuyết Nhã cứ bám lấy hắn, trên trán thiếu điều viết thêm mấy chữ "ta muốn trèo lên giường của ngươi" nữa thôi.
Bỗng từ bên ngoài, một tùy tùng khác chạy vào hướng Cao Thiên Ca bẩm báo: "Thưa Đại hoàng tử, là thư của Tư Đồ tiểu thư gửi đến.
"
Sắc mặt Cao Thiên Ca nghi hoặc, vươn tay nhận bức thư rồi đọc qua một lượt, khóe miệng cười giễu, đúng là nữ nhân ngu ngốc, sau đó, hắn dùng bút lông viết một phong thư khác yêu cầu tùy tùng giao đến cho Tư Đồ Tuyết Nhã.
Sắp có kịch hay để xem rồi!
*****
Kinh thành vào tháng sáu đất trời đẹp như họa.
Sông Tương Nguyệt đệ nhất phồn hoa, thuyền tranh qua lại, tiếng sáo trúc theo gió thoang thoảng quanh mặt hồ, làn gió thơm mát vương vấn khiến nhiều du khách say mê.
Nhưng hôm nay nơi khiến du khách vội vã phóng tầm nhìn thưởng thức không phải là hoa sen chập chờn trên mặt nước, mà là một vị bạch y thư sinh ngồi ở mũi thuyền đang nhẹ nhàng lướt trên hồ.
Hắn một thân bạch y nhìn không ra chất liệu, tóc dài ngang thắt lưng không buộc lại, hợp với tay áo cùng tung bay trong gió… Bộ dáng tiêu sái phong lưu khó thành lời, cả người thanh mảnh tựa tiên nhân hạ trần khiến cho hàng loạt nam nữ thế tục nhìn đến choáng váng.
"Cẩn thận kẻo ngã.
" Từ phía sau, nam nhân hắc y đưa tay giữ lấy eo thư sinh, cười đầy bất đắc dĩ.
Tựa hồ đã quen với hành động thân mặt của nam nhân, bạch y quay đầu nhẹ nhàng cười với y.
Nhất thời, có thể nói ngay cả tiên cảnh Tương Nguyệt lúc này cũng phải lu mờ, "oa", chợt nghe từ thuyền bên cạnh truyền đến một trận kinh hô.
Nguyên lại là một người mập mạp tham lam muốn lại gần thuyền tú sắc để nhìn không cẩn thận ngã xuống nước, dẫn tới xung quanh từng đợt tiếng cười thâm ý.
"Hai người các ngươi, mau quay vào trong cho ta.
" Tư Đồ tướng quân lớn tiếng, người làm phụ thân như ông, nhìn từ góc độ nào cũng thấy nhi tử và cận vệ hắn là một cặp, tại sao nhỉ?
Tư Đồ Vân Sơ nắm tay Đường Văn ngoan ngoãn đi vào, nhìn hai bàn tay đan vào nhau của bọn họ, Tư Đồ Kiệt cảm nhận sâu sắc cái gọi là "tam quan vỡ vụn", lại quay sang nhìn người bên cạnh, Trương đại gia, Tư Đồ Nhã Y, quản gia hay người hầu trong phủ đều không có lấy nửa điểm kỳ lạ, chỉ có ông, duy nhất ông cảm thấy đây là