Bên trong khoang thuyền tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, Tư Đồ Vân Sơ cầm một cái khăn dính đầy máu nhúng vào trong nước ấm, thoáng chốc nước trong suốt đã bị nhuộm thành màu đỏ hỗn độn.
Trương đại gia hầu ở một bên lập tức bưng chậu nước ô uế đưa cho Tiểu Hoa canh giữ bên ngoài, sau đó tiếp nhận một bồn nước sạch cùng khăn lau khác đi vào, đây đã là bồn thứ năm.
Tư Đồ Vân Sơ mắt vô gợn sóng, mặt không chút thay đổi, động tác trên tay hết sức mềm nhẹ chà lau vết máu loang lổ trên người Đường Văn, sắc mặt nam nhân lúc này vẫn tái nhợt, gân mạch màu đen cũng không cách nào che dấu: "Độc gì? Có thể giải hay không?"
Đại phu trung niên thở dài một hơi, nhẹ lắc đầu: "Y trúng phải "ngũ độc toán", loại độc dược này chỉ có "cao thiên chi linh" quý hiếm ở Ti Sơ mới giải được.
"
Ti Sơ quốc….
.
"Khốn kiếp!" Trương đại gia hung hăng đấm mạnh vào khoang thuyền, nghiến răng nghiến lợi: "Từ đây đến Ti Sơ quốc ít nhất một tháng đi đường, chưa kể còn là thảo dược hiếm có, đợi ta trở về Văn Nhi còn mạng sao?"
Một câu nói của Trương Thành Vũ trực tiếp đem bầu không khí đông lạnh, Đường Văn không còn, vậy Tư Đồ Vân Sơ chắc chắn sẽ giết chết Tư Đồ Tuyết Nhã, Tư Đồ Kiệt thật không dám nghĩ tới.
Tư Đồ Vân Sơ giúp Đường Văn rửa sạch vệt máu cuối cùng: "Còn trụ được bao lâu?"
Đại phu kinh ngạc, rất nhanh liền trả lời: "Nếu dùng phương pháp châm cứu ngăn độc tính, có thể cầm cự thêm ba canh giờ.
"
"Trông cậy vào đại phu.
" Tư Đồ Vân Sơ phân phó, sau lại đứng dậy rời đi, ra khỏi khoang thuyền nhìn Tư Đồ Tuyết Nhã bị trói chặt nằm trên đất, dáng vẻ chật vật đến đáng thương: "Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện Đường Văn sống, nếu không…"
Tiếp theo nam nhân tuấn mỹ hướng nàng làm động tác cắt cổ, Tư Đồ Tuyết Nhã tay chân đều bị cột lại, chỉ có thể như con sâu trườn dài trên sàn, trong mắt đều là kinh hãi tột đột, điện hạ mau đến cứu ta, ta chưa muốn chết!
….
.
Thư phòng, phủ Đại hoàng tử.
"Tìm thấy chưa?" Nam nhân che mặt kín kẽ, chỉ để lộ một đôi mắt sáng, chốc chốc quan sát động tĩnh bên ngoài, thì thầm hỏi.
"!.
.
" Nam tử bịt mặt bên này không trả lời, động tác trên tay nhanh chóng mở hết ngăn kéo này tới ngăn kéo khác, ngay cả chỗ trống sau sách cũng không bỏ qua, rốt cuộc tên khốn Cao Thiên Ca giấu ở đâu?
Trên trán lấm tấm mồ hôi, Trương đại gia uy vũ một thời, phó tướng của một doanh, ông không tin có một ngày mình sẽ trở thành ăn trộm, thế nhưng biết làm sao được, ái đồ là trên hết a.
"Bịch bịch", tiếng bước chân cách nơi này không xa đang tới.
"Tiểu tử, nhanh lên có người đến.
" Trương đại gia thì thầm, nắm chặt đại đao bên hông, chuẩn bị tùy cơ ứng biến.
Bình tĩnh, phải bình tĩnh, kiếp trước, kiếp trước… Đúng rồi! Tư Đồ Vân Sơ đưa tay lần mò lên bức tường kế cạnh kệ sách, quả nhiên có một viên gạch cao hơn so với những viên khác, bình thường không sờ thử chắc chắn sẽ không phát hiện ra, hắn nhấn nhẹ, dưới góc tường chợt xuất hiện một cái lỗ tương đối lớn.
.
"Bịch bịch bịch", tim Trương đại gia chật hết một nhịp, người nọ đang đến gần.
Tư Đồ Vân Sơ thò tay vào bên trong, tìm được một hộp gỗ, mở ra…
"Két!" Cánh cửa thư phòng được mở ra, tiếng bước chân không còn nghe thấy nữa, dường như người bên ngoài không có ý định đi vào bên trong, Trương Thành Vũ ôm lấy Tư Đồ Vân Sơ, ẩn thân ở đằng sau bức bình phong, cố gắng điều chỉnh hô hấp.
Một khắc, hai khắc, ba khắc… Người bên ngoài vẫn đứng yên ngoài cửa, bọn họ lúc này chỉ nghe thấy âm thanh cánh cửa đóng lại lần nữa, tiếp đến là tiếng bước chân đi xa.
"Đã tìm được?" Trương đại gia hỏi nhỏ, chỉ sợ tên lúc nãy sẽ đột ngột quay lại.
Tư Đồ Vân Sơ gật đầu: "Đi thôi!"
Trước khi đi Tư Đồ Vân Sơ không quên tặng cho Cao Thiên Ca một món quà, chỉ thấy ngọn lửa nhỏ nhen nhóm cháy sạch toàn bộ binh thư, dần dần, lửa gặp giấy như cá gặp nước, bùng phát dữ dội đem toàn bộ thư phòng thiêu đốt.
"Bắt lấy thích khách!" Âm thanh từ phía sau vọng đến, cung tên giương lên bắn về phía bọn họ, chỉ thấy hai người mặc đồ đen thân thủ nhanh lẹ, người cõng người trên lưng, vừa liên tục tránh né, vừa hung hăng chém mũi tên gãy làm hai nửa.
Trương đại gia mang theo Tư Đồ Vân Sơ nện bước xuống mái nhà càng lúc càng nhanh, cứ theo đà này chắc chắn sẽ thoát ra được.
Hai bên giằng co trong chốc lát, Cao Thiên Ca như tu la đến từ địa ngục cầm bội kiếm đuổi theo, bên cạnh có thêm bốn hắc y nhân bịt mặt, Tư Đồ Vân Sơ quay đầu, bốn mắt nhìn nhau hận ý