Người vừa rời đi, Mộ Du cũng không cố kỵ, một túi lá trà đóng gói tinh tế xuất hiện trên lòng bàn tay.
Hệ thống cấp cho Mộ Du một giáo trình chỉ cách pha trà, Mộ Du bào chế đúng cách, xé mở gói trà, đem lá trà bỏ vào trà cổ*, đổ nước nóng vào tẩy trà.(* trà cổ: bình trà)
Bộ pha trà:
Sau đó mới bắt đầu pha trà canh.( kiểu như đang canh trà chín vậy á)
Một loạt động tác nhanh nhẹn, dù Mộ Du không thích uống trà cũng không khỏi chờ mong.
Hệ thống cảm thấy cảnh này có chút quen thuộc, phảng phất như có người, đã từng ở trước mặt nó pha trà cả trăm ngàn lần.
Cũng có thể, đó là người đã chế tạo ra nó.
Chờ Mộ Du mở nắp bình, nghiêng mình rót trà vào ly(( tui chém đó)), làm người khác giống như hòa mình vào hương trà, nhịn không được hít sâu một hơi, để hương trà lưu lại trong thân thể.
Không khí chuyển động, trong nhã gian lầu Thiên, bàn tay một ai đó siết chén trà thành một đốn, mùi vị này......!Thuần hậu di người, sinh ra một loại mùi hương như lan quế, có ảo giác vị như cam lộ.
Cam lộ:
Gương mặt Bách Lý Tiêu Minh tuấn dật bất phàm, mày kiếm một túc, môi mỏng một nhấp, hơi thở của kẻ trên cao ập vào trước mặt.
Hộ vệ vội vàng chắp tay khom lưng, đầu cúi xuống, "Vương gia, có chỗ nào không ổn ạ?"
Bách Lý Tiêu Minh tức khắc cảm thấy trà trong tay không thơm nữa, hắn buông cái ly, "Đi xem cách vách là ai?"
" Vâng."
Mộ Du nhéo nhéo chén trà, nghe hệ thống nói ý nghĩa của việc phẩm trà, ngay tại thời điểm hệ thống nói chuyện hăng say nhất, cửa đột nhiên bị mở ra.
Chỉ nghe hộ vệ lạnh mặt nói: " Chủ tử nhà ta cho mời."
Mộ Du: "......"
Hiệu quả tốt như vậy sao?
Hệ thống trừu trừu khóe miệng, nói:" Ký chủ, không nhìn thấy ánh mắt hộ vệ này không tốt sao?"
Mộ Du:......
Gặp người cọ tới cọ lui, hộ vệ liền phải động thủ, Mộ Du vội vàng đứng lên.
Hộ vệ mặt mày sắc bén đảo qua người y, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở bộ trà cổ thượng, hắn một tay mang theo trà trên bàn, ý bảo Mộ Du đi cùng mình.
Mộ Du:" Hệ thống, lá trà này có độc không?"
Hệ thống:"......!Cút! Đây chính là trà ngon thượng đẳng đó, trên thị trường có tiền nhiều cũng không mua được đâu!"
Mộ Du rất muốn trợn trắng mắt, nhưng y cố nhịn lại.
Đi theo hộ vệ tới nhã gian phòng Thiên, cho dù Mộ Du đã từng gặp Bách Lý Tiêu Minh cũng không khỏi nhìn hắn chăm chú.
Mộ Du: Ngươi nói hắn lớn lên đẹp như vậy, đời trước vì sao lại không thành thân?
Hệ thống: "Có thể là......!Do ngươi sống không đủ lâu?"
Mộ Du:......
Mộ Du:"Chắc không phải hắn không được đâu ha?"
Hệ thống: "Nhìn dáng vẻ thì cũng có thể nha."
Mộ Du:" Cái này ngươi cũng thấy được luôn hả?"
Hệ thống:......
Bách Lý Tiêu Minh gặp người nhìn mình đến phát ngốc, nhíu nhíu mày, y không giống thích khách, nhưng hôm nay không có người khác biết hắn đến chỗ này.
Hơn nữa theo hắn biết, Mặc Vận không có lá trà như vậy, nếu nói là không phải cố ý, hắn nhất định không tin.
Hệ thống:" Hắn nhìn ngươi."
Mộ Du:"Ân, ta thấy mà."
Hệ thống:" Vậy ngươi nhào lên đi?"
Mộ Du:" Cảm ơn, ta không có lá gan kia, hơn nữa ngươi không thấy ánh mắt hắn như muốn kề dao vào cổ ta sao?"
Hệ thống:"......!Ký chủ ngươi bảo trọng nha."
Mộ Du:......
Bốn mắt nhìn nhau, Mộ Du đánh đòn phủ đầu, "Không biết vị công tử này có chuyện gì không?"
Lúc này hai người bọn họ vẫn chưa từng gặp đối phương, cũng không biết thân phận của nhau, vẫn là làm bộ không quen biết cho thỏa đáng vậy.
Bách Lý Tiêu Minh hướng hộ vệ nhìn một cái, người liền đem trà cổ đến trước mặt hắn.
Mộ Du thấy hắn mở nắp bình, gương mặt ngoan ngoãn lộ ra hai phần tức giận, "Đây là của ta!"
Bách Lý Tiêu Minh nhìn y một cái, "Hiện tại là của ta."
Tuy là Mộ Du đã có chuẩn bị trước, cũng không dự đoán được hắn sẽ nói những lời này.
Ánh mắt không khỏi hoang mang một chút:" Hệ thống, ta có phải đang nghe nhầm hay không?"
Hệ thống cười nhạt, thảy ra một bộ đoản văn bá đạo tổng tài trong đầu rồi truyền tin tức cho Mộ Du.( đoản văn: truyện/ tiểu thuyết ngắn)
Mộ Du:"......!Hắn yêu ta hả?"
Hệ thống:......
Hệ thống:" Ngươi nghĩ nhiều rồi, ý của ta chính là hắn đang khi dễ ngươi đó!"
Mộ Du:" Nga."
Bách Lý Tiêu Minh dù bận vẫn ung dung quan sát biểu tình của Mộ Du, từ mê mang đến ghét bỏ, lại đến mặt không có biểu cảm gì, cả quá trình này đúng là rất xuất sắc, nhưng mà câu nói kia