Trình Mộ Nhàn nghĩ mãi mà không rõ, tại sao nàng lại sống lại rồi.
Rõ ràng là nàng đã chết, nhưng sao tỉnh dậy lại quay trở về năm mười tám tuổi?
Trình gia vẫn là cái Trình gia kia, nhưng không phải Quốc công phủ - mẫu tộc của Thái hậu quyền nghiêng triều chính của ngày sau.
Nhớ lại những sự kiện của kiếp trước, Trình Mộ Nhàn cảm thấy mình thật là một kẻ ngốc.
Vì nam nhân Lục Hựu Bạch kia mà cùng một đám nữ nhân khác đánh đến ngươi chết ta sống, cuối cùng ngã xuống vào năm thứ tư trở thành Thái Hậu.
"Phú quý mê mắt người".
Trình Mộ Nhàn nhàn nhạt thở dài và ở trên trường kỷ lật người một cái.
Ngay lúc này, nha đầu Cẩm Thư, người đã đi theo nàng từ nhỏ chạy vào.
Gương mặt của Cẩm Thư vẫn tròn tròn, nói chuyện vẫn còn giòn tan, căn bản không có dáng vẻ ma ma chưởng sự nghiêm túc của sau này.
"Đại cô nương, có khách quý tới chơi!".
"Lão gia mời người đi qua đó!".
Cụm từ "khách quý" gần như làm Trình Mộ Nhàn suýt nhảy dựng lên.
Suýt nữa thì nàng quên mất!
Hôm nay là ngày mà tân Hoàng Đế Lục Hựu Bạch đích thân đến nhà nàng hạ sính!
Tân Hoàng Đế không phải là nhi tử ruột của Tiên Đế, mà là trưởng tử của Uy Hải Vương - một trong những huynh đệ ruột thịt của Tiên Đế! Trong cuộc phản loạn của Bát Vương gia hai tháng trước, Uy Hải Vương đã chết vì cứu Tiên Đế.
Vì vậy, con trai duy nhất của ông, Lục Hựu Bạch, trở thành ứng cử viên Thái Tử tiếp theo.
Về phần những người con trai khác của Tiên Đế, tất cả đều đã bị giết vì tội mưu phản rồi----- giờ nghĩ lại mấy chuyện đó, Trình Mộ Nhàn không khỏi cảm thấy thổn thức.
Về lý do tại sao Lục Hựu Bạch đến nhà nàng cầu hôn ư, chủ yếu là vì hắn không phải chính thống nên cần liên hệ với các đại thần trong triều để củng cố hoàng quyền.
Mà sở dĩ Trình gia trở thành lựa chọn tốt nhất của hắn là bởi vì Trình gia đã có công lớn trong cuộc bình định.
Và thứ hai, bởi vì có một bộ phận triều thần trong triều hiện tại là môn sinh của Trình gia.
Nên về tình về lý, Lục Hựu Bạch chọn đích trưởng nữ của Trình gia làm Hoàng Hậu cũng là chuyện đương nhiên.
Nghĩ đến đây, Trình Mộ Nhàn hít một hơi thật sâu và đang muốn đứng dậy khỏi ghế trường kỷ thì bị Cẩm Thư ấn xuống.
"Cô nương, ngài nên chải chuốt lại một chút đã!"
"Không cần!".
Trình Mộ Nhàn quả quyết cự tuyệt.
Nàng vỗ nhẹ quần áo trên người, rồi cứ vậy thản nhiên đi đến sảnh trước.
Cẩm Thư bảo nàng trang điểm lại là có ý tốt, nhưng không chịu nổi trong viện của nàng có quỷ động tay! Ở kiếp trước, người do Lạc di nương phái đến đã cố tình kéo dài thời gian trong lúc nàng trang điểm, cuối cùng hại nàng bị mắng một trận.
Trình Thượng thư đúng là cha nàng thật đấy, nhưng từ sau khi mẫu thân nàng mất thì cái vị Trình Thượng thư có vẻ tình thâm nghĩa trọng này, thật ra sau lưng đã sớm muốn nâng Lạc di nương lên làm phu nhân chính thất rồi!
Không tại sao cả, bởi vì Lạc di nương đã sinh cho hắn hai đứa con trai và một đứa con gái.
Vì sự chậm trễ trong kiếp trước, nàng suýt nữa đã khiến cho Trình Mộ Đình - nữ nhi của Lạc di nương, thứ muội ngọt ngào luôn được yêu thương của nàng đạt được như nguyện!
Trình Mộ Nhàn không muốn làm Hoàng Hậu và cũng không muốn sống thêm một đời trong lục đục đấu tranh giống như kiếp trước, nhưng nàng càng không muốn nhìn nữ nhân Trình Mộ Đình kia vào cung trở thành Hoàng Hậu! Một khi nữ nhân Trình Mộ Đình kia được thế, vậy cuộc sống sau này của nàng sẽ rất khó chịu.
Trình Mộ Nhàn vừa đi đến sảnh trước vừa nghĩ, và nàng cũng không cho người đi vào thông truyền trước.
Quả nhiên, nghe thấy thanh âm mềm mại của Trình Mộ Đình truyền ra:
"Bệ hạ, tỷ tỷ của thần nữ dành rất nhiều thời gian để mặc quần áo mỗi ngày, nên nghĩ hôm nay hẳn là-----".
Trình Mộ Nhàn nghe xong, dứt khoát tự nhiên hào phóng đi ra: "Ta thật không biết từ lúc nào muội muội lại quan tâm ta đến thế đấy".
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Mộ Đình nhất thời có chút xấu hổ: "Tỷ tỷ, muội muội lại không biết tỷ tỷ tới".
"Thần nữ gặp qua Bệ hạ, Bệ hạ vạn tuế".
Trình Mộ Nhàn đến một ánh mắt cũng chưa từng cho Trình Mộ Đình, thay vào đó, nàng hướng về phía Lục Hựu Bạch tự nhiên hào phóng đưa ra một cái cung lễ tiêu chuẩn.
Điều đó khiến ma ma dạy cung quy đang đứng bên sườn nhịn không được lộ ra vẻ mặt khen ngợi.
Lục Hựu Bạch hôm nay mặc một thân thường phục đơn giản, trường bào cổ tròn có viền xanh lá cây và nền trắng, từ trước ngực đến chân thêu mấy cây thúy trúc kết hợp thêm một tầng lụa mỏng được phủ lên bên ngoài.
Một thân y phục này làm tôn lên mặt mày tuấn dật, thân hình cao lớn của hắn khiến người nhìn không thể rời mắt.
Có lẽ vì lên làm Hoàng Đế nên Lục Hựu Bạch dù mới hai mươi hai tuổi, nhưng trên người lại không duyên cớ nhiều thêm mấy