Ninh Viên Viên sắp xếp mọi thứ vào tủ lạnh, một bên này Tần Mặc cũng phụ giúp cô
Ninh Viên Viên lúc đầu cũng từ chối, để đó cô tự làm được.
Tần Mặc không nói gì chỉ yên lặng một bên dọn đống đồ cô mua ra thu xếp
Cô thở dài, đáng sợ...
Ninh Viên Viên đeo chiếc tạp dề màu lam, dây cột bên eo cô gái, lộ ra vòng eo nhỏ mảnh khảnh, cô bận rộn ở bếp
Tần Mặc một bên đứng ung dung dựa vào cửa, hai tay khoanh lại, bộ dạng nghiêm túc nhìn cô gái nhỏ
Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen cùng chiếc quần tây đen, lộ ra khí nho nhã cao ngạo, màu đen làm nổi bật làn da trắng của người đàn ông, làm vẻ ngoài của anh càng thêm lạnh lùng
Nhưng đôi mắt tựa như đang bán đứng anh, đôi mắt anh đào chậm rãi nhìn cô, mang dáng vẻ yêu nghiệt càng ôn hoà, tia lạnh bên người anh dường như tiêu tan.
Chiếc áo sơ mi ở trong quần, bộ dạng nghiêm chỉnh
Chỉ có cổ áo được bung ra hai cúc, mang dáng vẻ phong tình đẹp chết người
Ninh Viên Viên vẫn đang bận rộn nấu ăn, không hề hay biết người đàn ông kia đang nhìn mình
Ninh Viên Viên mặc chiếc áo phông trắng, tay áo khá ngắn chỉ lộ ra bắp tay nhỏ trắng trắng.
Ninh Viên Viên thuận tiện búi tóc lên, vài cọng ôn nhu rủ xuống tạo dáng vẻ nhu mì hiền lành của cô gái
Mùi hương thức ăn trong căn phòng lan tỏa, Ninh Viên Viên tựa như tâm tình có chút phức tạp
Tần Mặc chậm rãi không tiếng động đi về phía cô, Ninh Viên Viên nhìn anh, cô vừa nếm xong hương vị của canh, Ninh Viên Viên cảm thấy không tồi
Nhưng cô không biết không khẩu vị của người đàn ông này, chậm rãi múc một lượng nhỏ muốn cho anh thử:"Thử xem, xem có vừa miệng anh không?"
Bàn tay trắng nhỏ của cô gái cầm cái giá đưa trước mặt anh, Tần Mặc rũ mắt, đây là cái giá lúc nãy cô dùng qua....
Hơi nóng kề bên môi hắn, Tần Mặc thấp giọng:"...!nóng"
Ninh Viên Viên chợt cuống cuồng, quên mất
Lỡ Tần Mặc ăn vào không để ý mà bị phỏng mồm, không biết anh ta có giết cô không?
Ninh Viên Viên chậm rãi thổi thổi, lại một lần nữa đưa lên, Tần Mặc theo đà cúi xuống, nước canh thanh đạm tràn vào khoang miệng đậm đà
Tần Mặc rũ mắt, gật đầu
Ninh Viên Viên chợt có chút vui vẻ, gật đầu nghĩa là rất ngon, nhưng anh không dám mở miệng
Bàn ăn được thu dọn ra, Tần Mặc giúp cô một tay.
Sau một thời gian chung sống, cô cảm thấy vị nam chính này tính cách không quá khó ưa chỉ hơi trầm mặt ít nói còn lạnh lùng nữa
Cả ngày phải đối mặt với gương mặt lạnh lẽo đó, khiến cô không khỏi áp lực.
Tuy trong linh hồn cô đã là bà cô hơn 30
Nhưng tính cách vẫn như cô gái nhỏ
Lại xuyên vào cơ thể hợp với lứa tuổi, khiến cho uy áp của một người lớn mất đi, cảm giác rất sợ Tần Mặc
Đối diện với ánh cô cứ như một đứa con gái nhút nhát, anh là một người cha nghiêm khắc
Tần Mặc có sở thích hơi b3nh hoạn là châm chọc người khác, còn thích nhìn người ta đau khổ, tính cách quái dị
Lâu lâu lại cười một cách kỳ quặc
Cô đột nhiên sợ tên này bị thần kinh, mạch não của Ninh Viên Viên chợt căng ra, cắn cắn đầu lưỡi, chiến tranh tư tưởng
Tần Mặc ngồi phía cô đối diện nhìn cô bất động, anh không động đũa, Ninh Viên Viên hiếu kì
Cô mờ mịt hỏi:"Sao anh không ăn đi?"
Tần Mặc rũ mắt nhìn cô, ngoan ngoãn ngồi, chậm rãi nói:"....Chờ cô"
Ninh Viên Viên:?
Ninh Viên Viên kinh ngạc khó hiểu, khó nói thành lời, không nói nhiều cô bắt đầu động đũa, Tần Mặc cũng động đũa
Ninh Viên Viên:"......"
Tần Mặc