Ninh Viên Viên nhìn cái túi trên bàn, mở ra là quần áo nữ, bên trong còn có đồ lót dành cho nữ
Gương mặt cô nóng lên, nhìn tờ giấy nhỏ dán trên túi: Nhớ mặc vào
Không cần nói cô cũng biết là ai đã chuẩn bị cho mình.
Ninh Viên Viên cầm túi đồ bước vào phòng tắm, một lát sau đi ra, trang điểm nhẹ rồi xuống nhà ăn
Cô nhìn thoáng qua, vẻ mặt ai cũng trở nên nghiêm trọng, chỉ có mỗi Tần Mặc và Tố Yên biểu hiện như xem trò, khoé môi cô co rút một hồi
Cô bước đến bỏ qua vẻ mặt từng người chào hỏi ông cụ cùng mẹ Tần, ông nhìn cô gái đôi mắt trở nên ôn hoà cùng phức tạp:"Đến đây, Viên Viên ngồi"
Ninh Viên Viên híp đôi mắt, hướng Tần Mặc nhìn, người đàn ông làm bộ không nhìn thấy, ngón tay lướt trên điện thoại.
Cô chợt thở dài rồi đi qua
Đến khi cô ngồi xuống, ông cụ phất tay, đám người kia bất mãn đứng lên
Mí mắt cô giật giật
Đây không phải là những gương mặt vừa xa lạ vừa thân quen sao?
Không đợi cô nói chuyện, ông cụ hướng mắt nói:"Viên Viên, là ta không tốt, một năm qua con cháu là ta không biết nuôi dạy để chúng ỷ lớn hiếp nhỏ, khinh thường cháu.
Hôm nay từng người đứng đây sẽ xin lỗi cháu"
Sắc mặt đám người kia cực kỳ không tốt, đặc biệt là lão hồ ly Tần Bắc kia
Ninh Viên Viên suýt nữa trợn mắt nhảy dựng lên, cô hiện tại muốn chỉ vào mặt đám người đó mà cười lớn
Nhưng cuối cùng vẫn là chính mình nhịn lại
Ông cụ trừng mắt, nhìn về đám người đó:"Còn không mau nói!"
Từ lớn đến nhỏ, Tần Bắc là người dẫn trước, ông ta kỳ thật không phục, quai nghiến chặt, đè nén phẫn nộ trong lòng, nhưng không đợi ông ta trừng mắt, đã nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo kia
Tần Mặc dáng ngồi tùy hứng, mái tóc đen vuốt lên khiến hắn trông thành thục ổn trọng, càng làm người đàn ông trở nên uy nghiêm lạnh lùng, diện mạo tuấn mỹ lại tự phụ, liếc mắt một cái không khỏi khiến người khác thêm trầm trồ kinh diễm
Đôi đồng tử màu hổ phách, đôi mắt tựa như con sói đang nhìn chằm chằm vào con mồi
Nháy mắt, cả cơ thể Tần Bắc lạnh run
Cuối cùng vẫn là nhận mệnh:"Xin lỗi!
Ninh Viên Viên mím môi, nhìn dáng vẻ không thành ý đó khiến cô có chút không hài lòng
Không đợi cô nói, Tần Mặc nhanh mồm nhanh miệng:"Cái gì cơ, bác nói cái gì? Cháu nghe không rõ!"
"....."
Ninh Viên Viên giật giật khoé miệng, thằng nhóc này khiến cô vô cùng hài lòng nha
Tần Bắc hận không thể tung quyền tung cước ra dạy dỗ thằng nhóc trời đánh kia, chỉ thể hô lớn giọng:"Xin lỗi!"
Thật mất mặt...
Tố Yên mím môi cười cười, nhưng vẫn làm bộ ra bộ dạng nghiêm chỉnh giảm bớt sự tồn tại của mình, cô cảm thấy kỳ này đến đây cũng không uổng phí
Có thể xem một màn khẩu cung chướng khí như thế thật không dễ dàng gì, xin thứ lỗi cho một người nhiều chuyện cho cô
Tố Yên nhướn mắt nhìn, từ góc độ của cô, cô có thể thấy khoé môi người đàn ông nhếch lên mang theo cổ ý vị thâm trường, lại gợi lên sự quyến rũ khó tả
Tố Yên cảm thấy hơi đau mắt
Tần Bắc như dùng cả nội lực tích tụ lại mà hô lên, vừa lớn và dũng mãnh
Ninh Viên Viên mím môi muốn cười mà không dám cười
Sau đó từng lượt từng người, một màn nhận lỗi kết thúc, ông cụ mới nhìn về cô, do dự nói:"Cháu có cảm thấy nguôi giận chưa a?"
Cô bật chế độ diễn xuất chuyên nghiệp, Ninh Viên Viên tròn mắt, đôi mắt linh động thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp động lòng người, kết hợp với chiếc váy màu vàng nhạt trẻ trung những hoạ tiết đơn giản nhưng vô cùng bắt mắt
Ninh Viên Viên vờ thẹn thùng bụm mặt:"Nha, sao cháu có thể đòi hỏi như thế được, cháu thật sự không muốn gia đình mình càng thêm mâu thuẫn như thế được, đều là người nhà cả"
"Ha ha ha" Tần Mặc dựa vào ghế, ôm vai nhìn cô
Ninh Viên Viên hơi trừng mắt, vẫn y như cũ tươi cười:"Anh cười gì thế?"
Hắn liền nói:"Không có, chỉ là thấy một đóa thịnh thế bạch liên hoa, tôi muốn một góc về trồng"
Mọi người:"....."
Tuy rằng hắn trào phúng một câu, nhưng vẫn rất phối hợp với cô mà nói:"Ông nội, Viên Viên nhà cháu lương thiện, sau này ông đừng hỏi những câu khiến cô ấy khó xử"
Nghe xong, không ai không khỏi trợn mắt
Viên Viên nhà hắn?
Mẹ nó lương thiện?
Xin hỏi tâm hắn có đau không? Nói ra có dối lòng không?
Cô suýt nữa cắn lưỡi, nhưng ngoài mặt vẫn vui vẻ gật đầu.
Ừm, cô cũng cảm thấy mình rất lương thiện
Ăn sáng xong, Ninh Viên Viên ngồi dưới phòng khách cùng Tố Yên, tuổi tác hai chênh lệch nhau không nhiều
Tố Yên lập tức bắt chuyện:"Chào cô, tôi tên Tố Yên, chúng ta làm quen đi!"
Ninh Viên Viên muốn lắc đầu, nhìn thấy đôi mắt sáng quắc của cô nàng xong đổi thành gật đầu:"Được thôi"
Cô liếc nhìn cô ấy, nhịn không được hỏi:"Cô là trúc mã của Tần Mặc?"
Tố Yên lập tức lắc đầu phủ nhận:"Không a, chúng tôi còn chưa từng đối mặt với nhau đừng nói chi là nói chuyện"
Khoé miệng cô co quắp
Cô cảm nhân duyên của Tần Mặc thật tệ
Tố Yên cầm điện thoại đưa trước mặt cô:"Chúng ta trao đổi wechat đi, tôi cảm thấy chúng ta thật có duyên, cô thích diễn, tôi thích xem diễn, kết bạn với nhau thật không tồi!"
Ninh Viên Viên:".....
Lần đầu tiên cô cảm thấy có người xem hành động của cô không khác gì khỉ xem xiếc.
Cuối cùng vẫn là trao đổi wechat với nhau, nhìn nét mặt hớn hở kia, cô chỉ biết thở dài
Biểu hiện cô thật không tồi, hôm qua tôi cảm thấy cô rất ngầu!" Đôi mắt cô nàng sáng lấp lánh
Ninh Viên Viên suýt thì trợn mắt
Nhưng cuối cùng vẫn là nở nụ cười:"Cảm ơn"
Ninh Viên Viên cùng cô nàng hàn huyên đôi câu, cảm thấy cô gái Tố Yên này thật không tệ, tính cách lại vô cùng thẳng thắn, lại biết ăn nói
Không lâu sau, Tần Mặc đã đi đến chỗ cô, Ninh Viên Viên theo tầm mắt hướng lên nhìn hắn
Tần Mặc:"Đi thôi, tôi đưa em về"
Cô muốn định mở miệng nói chuyện, Tố Yên ôm cánh tay cô, cọ cọ nũng nịu nói:"Tần đại thiếu cứ việc bận công việc của mình, tôi muốn cùng tiểu Viên nói chuyện một chút"
Đôi mắt đào hoa của người đàn ông híp lại, giọng nói mang theo sự lạnh lẽo:"Tiểu Viên?"
Tố Yên theo bản năng hơi rùng mình, cô trước đây chưa từng giao tiếp với Tần Mặc, nhưng khi thấy hắn cô vẫm có cảm thấy một cỗ khiếp sợ, người đàn ông toả ra khí chất u ám lại lạnh lùng giống như được ăn sâu vào trong xương khớp, mang lại cho người khác cảm giác sợ hãi
Cô ỷ có Ninh Viên Viên ở đây, cứng mồm nói chuyện:"Bằng không thì có thể gọi cái gì, Viên Viên bảo bối, tiểu tâm can?"
Ninh Viên Viên:"......"
Cô cảm thấy nhức nhức cái đầu
Tần Mặc bật cười, dường như là giận quá hoá cười
Cô vội vã nắm bàn tay của hắn, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của cô chạm vào, hai nhiệt độ khác biệt khiến Tần Mặc có hơi sững sốt
Cảm nhận nhiệt độ và sự mềm mại trong lòng bàn tay mình, ánh mắt len lói hiện lên một tia nhu hoà
Ninh Viên Viên dường như không phát hiện ra sự biến đổi của hắn, nắm tay Tần Mặc lắc lắc:"Anh đi trước đi, tôi muốn cùng cô ấy đi chơi" Cô cẩn thận nhìn hắn, thấp thấp giọng:"Được không?"
Tần Mặc thật không rõ cảm xúc của bản thân, nhìn gương mặt nhỏ của cô gái, nhưng lời từ chối như nghẹn khuất lại, cuối cùng hắn chỉ có thể bất đắc dĩ:"Được"
Ninh Viên Viên ánh mắt sáng lên nhìn hắn, tựa như thật vui vẻ
Nhưng tâm trạng hắn dường như trùng trùng xuống, giống như bị ai đó gắt gao chặt đứt
Tần Mặc cảm thấy bản thân thật ích kỷ
Vẫn là nên cho cô gái nhỏ của hắn vui vẻ thoải mái một chút, trẻ nhỏ ham chơi, không nên quá gò bó
Sau khi Tần Mặc rời đi, Tố Yên nhịn không được nói:"Này tiểu Viên, cô thật có bản lĩnh?"
Ninh Viên Viên:"?"
Cô nàng dài, gương mặt xinh đẹp làm bộ buồn phiền:"Cô không biết nha, trước kia anh ta là một người như thế nào đâu, đáng sợ vô cùng"
Cô nhìn cô ấy, hơi ngạc nhiên:"Tôi không nghĩ vậy đâu"
Tố Yên thẳng lưng, dáng vẻ hóng drama nổi lên, trầm mặt nghiêm túc hỏi:"Vị kia nhà cô...!Cô cảm thấy như thế nào?"
Ninh Viên Viên cũng không giấu gì cô ấy, thẳng thừng nói:"Nói sao nhỉ, ban đầu tôi cũng cảm thấy anh ấy rất đáng sợ, nhưng sau vài lần tiếp xúc, ừm...!Tôi mới biết rằng con người anh ấy như thế nào"
Tố Yên thật sự tò mò:"Như thế nào?"
Ninh Viên Viên:"Là một người nói một đằng làm một nẻo, và rất tham ăn"
Tố Yên nghe xong ngẩn người luôn:"...tham ăn?"
Cô nói:"Đúng vậy! Thậm chí cái tên đó thường xuyên cướp đồ ăn của tôi nữa, và đặc biệt thất thích xiên xỏ người khác!"
Vẻ mặt Ninh Viên Viên không có chút nào gọi là nói dối cả, Tố Yên chỉ cảm thấy lỗ tai mình có đau, giống hệt như bị ai hét lớn vào vậy
Cô không biết nên nói Ninh Viên Viên thật sự là đồ ngốc hay là không hiểu vấn đề nữa, cái tên đàn ông bên cạnh cô chính là quái thú đội lốt người đấy! Vốn dĩ anh ta chính là đang phô bày dáng vẻ vô hại trước mặt cô thôi!
Tố Yên gào thét trong lòng
Nhưng nhìn gương mặt không chút gánh nặng nào của cô gái, chỉ có thể đem lời trong lòng nuốt lại
Được rồi...!chuyện vợ chồng người ta, người ngoài như cô không được phép nhiều chuyện
Nhưng cô chính là không thể tin được mà!
Theo như lời Tố Yên, cả hai cô gái cùng đi trung tâm mua sắm để nâng cao giá trị tình cảm
Ninh Viên Viên kỳ thật không phải là người tùy tiện kết bạn, chỉ là bên cạnh cô gái này cô có cảm giác vô cùng thoải mái, đặc biệt dễ nói chuyện, trò chuyện đôi câu, cô nhận ra được Tố Yên này có rất nhiều sở thích giống mình
Nhớ lại nội dung, cô cũng đọc đến nhân vật này trong nguyên tác, Tố Yên chỉ là nhân vật phụ để tăng thêm tình tiết yêu đương của nam nữ chính.
Mang danh là trúc mã của nam chủ, nhưng thực tế lại chưa từng nói chuyện với nhau một câu nào
Cái vị "trúc mã" này của Tần Mặc chính là một cô gái thẳng thắn, thích hóng chuyện, lại dễ ở chung
Ninh Viên Viên vô cùng thoải mái
Cô cùng Tố Yên trong cửa hàng thời trang nữ, nhân viên trong cửa hàng vô cùng nhiệt tình, giới thiệu không biết bao nhiêu mẫu mới nhất hiện nay
Ninh Viên Viên nghe đến nổi đầu óc choáng váng, cô thật sự không thích hợp trong việc lựa chọn, làm một diễn viên hạng A, từ quần áo đến phụ kiện, trang điểm đến tóc tai, đều không cần phải lo nghĩ.
Đều sẽ có người chuẩn bị cho trước, cô chỉ việc thuận theo mà làm
Cô nhìn đóng quần áo trên tay Tố Yên, có chút nhức nhức cái đầu
Cô nàng ướm một bộ váy lên người cô, vui vẻ nói:"Nè nè, cô thấy sao? Có đẹp hay không?"
Nhân viên rất nhiệt tình hùa theo:"Quý khách mặc chiếc váy này chắc chắn rất đẹp, đây là mẫu rất thịnh hành gần, chiếc váy lụa đỏ cao cấp rất phù hợp với làn da trắng của ngài!"
Ninh Viên Viên nhìn chiếc váy trên tay Tố Yên cầm, quả thật mẫu váy rất thịnh hành, màu đỏ rượu, chất vải lụa trơn bóng, phía trước kín đáo nhưng phía sau lại hở một mảng lưng
Cô nàng đẩy chiếc váy vào tay cô, kéo cô vào phòng thử đồ:"Mau thử đi, mau lên!"
Cô cảm thấy cô ấy còn nhiệt tình hơn cả nhân viên ở đây, Ninh Viên Viên bất dĩ thuận theo
Hai phút trôi qua, cô gái bước ra, một thân màu đỏ rượu gợi cảm lại câu người, màu đỏ nhưng lại không tục, mặc lên người Ninh Viên Viên tạo lên một khí chất cao quý lại quyến rũ, váy dài đến bắp chân, là loại hai dây xẻ tà, lộ cánh tay trắng của cô gái, phía eo được chiết, váy xẻ tà ngay đùi tôn lên đôi chân dài thon thả
Mái tóc đen nhánh uốn lượn dài đến thắt lưng, gương mặt được trang điểm nhẹ sắc sảo mê hoặc, dưới ánh đèn cô như một đóa hoa hồng đỏ rực chớm nở
Giày cũng được nhân viên đổi thành đôi khác, là loại cao gót cùng màu với chiếc váy cao tận bảy phân
Ai cũng không nhịn được hít sâu một hơi
Đờ mờ, cái nhan sắc này chính là cực phẩm trong cực phẩm
Tố Yên cũng không nhịn được mà tim đập thình thịch, cô cảm giác như mình đã bị bẻ cong rồi, tuyệt sắc giai nhân trước mắt, hận không thể đem cái vẻ đẹp này giấu đi
Cô đi đến trước mặt Ninh Viên Viên, nhìn lên nhìn xuống, cảm thán:"Đây chính là cái nhan sắc thần tiên gì đây chứ?"
Tố Yên nâng bàn tay cô lên, đôi mắt xinh đẹp nháy một cái, làm ra bộ dáng đào công tử cướp đi trái tim thiếu nữ:"Mỹ nhân, em có nguyện cùng tôi cao chạy xa bay, cùng xây một mái ấm cho tương lai không?"
Ninh Viên Viên:"....."
Cô bị cô gái này chọc cười
Ninh Viên Viên nhướn mày, đôi môi đỏ nhếch lên, đôi mắt phượng đan xen giữa mị hoặc cùng quyến rũ:"A, lời mời gọi này nghe thật có sức hấp dẫn mà"
Hai cô gái tự biên tự diễn, cả hai cùng bật cười
Cô trở lại thay đồ, Tố Yên đi đến thanh toán
Ninh Viên Viên:"Tôi chuyển tiền cho cô"
Cô nàng xua tay, tỏ ý nói:"Bảo bối, chị đây chính là tặng quà gặp mặt cho cưng sao, cứ nhận đi không đáng bao nhiêu tiền đâu"
Sau khi nhìn thấy giá tiền, phản ứng của cô chính là trầm mặt, khoé môi không nhịn được co quắp
Mẹ kiếp, một chiếc váy thôi mà lên tới 200 vạn
Ngang ngửa tiền lương cô đi đóng phim nữa, Ninh Viên Viên hít thật sâu, trấn an bản thân.
Được rồi, hiện tại cô chính là tiểu thư nhà giàu, đối với người giàu số tiền này không khác gì nuốt một miếng cơm
Vừa ra khỏi, cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, Tề Long dáng người thon dài, mặc một chiếc áo phông rộng màu xanh, quần hip hop trẻ trung, đi đôi giày thể đắc tiền.
Hắn đưa lưng về phía cô, dường như đang gọi điện thoại
Cúp máy, Tề Long xoay người, đôi mắt sáng lên, gương mặt đẹp trai lại pha một chút trẻ trung của thiếu niên, khác với dáng vẻ thường ngày, hắn chạy lại về phía cô
"Viên Viên!"
Ninh Viên Viên tỏ ý cười một cái, lúm đồng tiền như ẩn như hiện của thiếu nữ, tăng lên sự nữ tính
Tề Long xoa đầu cô gái nhỏ, dáng vẻ như anh trai:"Đến đây mua sắm à?"
Cô nhíu mày gạt tay hắn ra ghét bỏ nói:"Nha, đừng xoa đầu, tóc sẽ rối!"
Tố Yên nhìn người đàn ông trẻ trung bên cạnh Ninh Viên Viên, gương Tề Long vô cùng đẹp mắt, vẻ ngoài tuấn mã, mái tóc đen hơi xoăn tạo nên sự trẻ trung lại tinh nghịch
Tố Yên không ngờ rằng người đàn ông lại có vẻ ngoài hợp gu cô như thế
Cảm giác như trái tim bị ai đó cướp mất, cô ngẩn người
Tề Long đột nhiên chú ý đến cô gái bên cạnh Ninh Viên Viên, thu lại bộ dạng không đứng đắn:"Viên Viên đây là?"
Ninh Viên Viên vội vàng giới thiệu:"Anh, đây là Tố Yên, là bạn em mới vừa làm quen không lâu"
Tề Long:"Bạn mới?"
Cô cười cười:"Đúng đúng"
Hắn cảm thấy cô gái hưng phấn, dáng vẻ tươi cười ngọt ngào, hảo cảm đối với Tố Yên tăng lên, Tề Long chủ động chìa tay ra, lịch sự giới thiệu:"Chào cô, tôi là Tề Long"
Tố Yên nhìn bàn tay hắn, tim lại một lần nữa đập mạnh, chậm nắm lấy:"Tố Yên"
Giữ được mấy giây, Tề Long nhanh chóng rút ra, nhìn chằm chằm vào Tố Yên đánh giá, cảm thấy cô gái này có chút quen mắt
Không chắc chắn hỏi:"Cô có quan hệ gì với Tố Diên Châu không?"
"A, đó là ba tôi!"
Tề Long hơi kinh ngạc một chút, ánh mắt nhìn Tố Yên vài phần phức tạp.
Trò chuyện được một lúc, hắn có việc nên đành tạm biệt đi trước
Tố Yên nhìn bóng dáng hắn đến xuất thần
Ninh Viên Viên khó hiểu:"Sao thế?"
Cô ấy hoàn hồn, nhìn đôi mắt xinh đẹp của Ninh Viên Viên sau đó nói:"Cô và anh ấy có quan hệ gì thế?"
Ninh Viên Viên:"Chúng tôi là bạn từ trung học, anh ấy hơn tôi 2 tuổi cũng có thể xem như là anh trai tôi"
Tố Yên:"Hai người rất thân?"
Cô trầm mặt sau đó gật đầu:"Cũng có thể