Vũ Cơ vốn là người lanh lẹ vừa nghe đã hiểu ý tứ trong câu nói cô quay lại đẩy tay Lâm Ngữ Khê ra.
_ Đối tốt? Câu này có phải là quá qua loa rồi không?
_ Ý của muội là gì?
_ Tỷ nói đối tốt với huynh ấy tại sao ko đưa huynh ấy ra khỏi nơi này.
Tỷ nhìn huynh ấy xem 1 thân nhết nhác tay chân có chỗ nào là ko bị thương, tỷ có biết vừa rồi ta đến đã nhìn thấy gì không?
_ Ta....
_ Đủ rồi, hôm nay ta phải đưa huynh ấy đi, tỷ ngăn cản từ nãy giờ là muốn giành nam nhân với ta sao?
_ Muội sao lại nói như vậy? Ta sao lại giành nam nhân với muội?
_ Vậy ta xin cáo lui trước
Vũ Cơ cúi chào rồi xoay người lên kiệu cùng Phi Hoan hồi cung.
Lâm Ngữ Khê đứng đó tức tối nhìn theo.
Đưa Phi Hoan hồi cung Vũ Cơ liền cho người tắm rửa thay y phục cho anh, tóc cũng được chải gọn gàng.
Vũ Cơ lúc này mới bước vào ko quên gõ 3 hồi ở cửa như phép lịch sự ở tiền kiếp mình hay làm.
Phi Hoan nghe thấy quay ra định hành lễ nhưng Vũ Cơ đã kịp đỡ anh.
_ Không cần đâu, cả người đều là vết thương còn hành lễ cái gì? ( mỉm cười nói)
_ Công chúa, vậy thần đặt khay thuốc ở đây được ko ạ?
Ngọc Hoa hỏi
_ Cứ để đó ngươi ra ngoài đi, ta tự làm được rồi.
Vũ Cơ bê khay thuốc lên tiến lại chỗ Phi Hoan ngồi cô nắm lấy 2 tay hắn ,vết thương do khi nãy va xuống đất làm da ở lòng bàn tay trầy xước ứa cả máu.
Vũ Cơ cau mày cảm thấy đau thay liền nói
_ Đưa tay cho ta.
_ Thần tự làm được ạ.
Thật ko dám phiền người.
_ Cứ để ta làm cho, huynh là nam nhân cái gì cũng vụng về mà.
Hơi đau 1 chút, huynh cố chịu nha.
Nhìn Vũ Cơ chăm chú xử lí vết thương cho mình Phi Hoan có chút động lòng,
_ " Không ngờ 1 người có địa vị lại xinh đẹp như nàng ấy, lại ko hề khinh miệt nam nhân.
" Cảm ơn người ,công chúa điện hạ
_ ( ngước lên nhìn Phi Hoan ) Sống thật tốt, thật lòng với ta là cảm ơn ta nhiều rồi.
À ta còn chưa biết tên huynh.
_ Thần tên Phi Hoan..
.
_ Tên hợp với huynh lắm ...
_ Tại sao người lại cứu ta, muốn đưa ta về còn đối đầu với Hoàng thái nữ ?
Vũ Cơ dừng tay lại , bỏ chai thuôc vào khay gỗ gần đó, lúc này mới nhìn Phi Hoan.
_ Phi Hoan! ta chỉ là ko muốn 1 người có tố chất như huynh ngày qua ngày chôn vùi ở đó, từ giờ giúp ta giành lấy cái ghế vương nữ với Lâm Ngữ Khê là huynh ko sợ nợ ta rồi.
Không hiểu sao sau khi nghe câu nói này của Vũ Cơ, Phi Hoan mỉm cười
_ Nếu công chúa đã tin tưởng thần, Phi Hoan nguyện ko từ nan bên cạnh người.
Lâm Ngữ Khê vì chuyện người ả yêu bây giờ lại là phi của Vũ Cơ, ôm hận ngày đêm suy nghĩ âm mưu phá hoại, cuối cùng ả cũng nghĩ ra cách.
Sáng hôm sau, đợi sau khi thượng triều Lâm Ngữ Khê cầu kiến Lâm Y Xuyên
_ Nữ Vương! Đại Công chúa Hoàng Thái nữ cầu kiến ạ !
_ Ngữ Khê sao? _ Cho nó vào đi.....
Lâm Ngữ Khê từ tốn bước vào.
_ Ngữ Khê thỉnh an mẫu hoàng!
_ Ngồi đi.
_ Con gặp ta, là có chuyện gì cần nói sao?
Lâm Ngữ Khê thừa biết con người Lâm Y Xuyên việc hôn sự đối với chuyện lập Phi bà ấy luôn quan niệm vấn đề địa vị và xuất thân của họ, lại nói đến Sở Phi Hoan thân thế ko ra gì nếu để Lâm Y Xuyên biết cho dù Vũ Cơ là người bà ta yêu thương cũng ép từ hôn.
Cũng vì như thế bản thân là Hoàng thái nữ, bản thân Lâm Ngữ Khê bị ép phải nạp Lý Uy làm Phi mặc dù ko hề có tình cảm.
nghĩ đến đây ả càng thêm tức, nếu người ả yêu ko có được thì