Editor: Hye JinKhang Đại Giang không nhìn thấy biểu hiện của bà vợ, còn lầm bầm: "Chỉ là một chút thảo dược trị cảm mạo phong hàn, nào cần nhiều như vậy, 10-20 tiền đồng hoặc là mười mấy cái trứng gà là được, bà đem nửa đồng bạc này trở về cho bọn họ đi.”Tiền giấy không đáng tiền, ở nông thôn thông dụng là tiền đồng, đồng bạc thậm chí là đổi đồ vật thương xứng.Đinh Di thu hồi tiền: "Chính là Tú Phương con bé đó nói với Lưu Thảo Vân là hết chừng ấy tiền thuốc."Nghe vậy, Khang Đại Giang dừng việc đang làm, ngẩng đầu suy nghĩ vài giây rồi thở dài.Đinh Di ngửi thấy mùi bát quái từ tiếng thở dài này của lão Khang nhà mình: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Ông biết cái gì, đúng không?"“Con bé Tú Phương kia ở Chu gia sợ không có tốt lắm đâu." Khang Đại Giang giải thích ngắn gọn các sự kiện ngày hôm nay và suy đoán của bản thân.Đinh Di không ngạc nhiên chút nào sau khi nghe điều này: "Từ lâu tôi đã với ông rồi, cái bà mẹ chồng của Lưu Thải Vân hiền lành kia chính là người giả tạo nhất, ông còn không tin.
Vừa rồi khi bà ta đưa tiền cho tôi, bà ta luyến tiếc muốn chết mà còn cô giả vờ rộng lượng.
Tiền này không nên lui về, lui về sẽ cấp thêm phiền cho Tú Phương con bé kia."Khang Đại Giang không có gì phản đối: "Không lui thì không lui thôi, bệnh của nó còn phải tiếp tục uống thuốc trị bệnh, coi như tiền thuốc về sau.Lưu Thải Vân nào biết đâu biết những chuyện này, chính mình đào tiền ra trả, còn bị hai vợ chồng Khang Đại Giang nhìn ra được cái bộ dạng đạo đức giả của mình, không chừng tức đến hộc máu.Chỉ nghĩ đến nữa đồng bạc đủ để bà ta đau lòng rồi, cho nên đến tận buổi tối đi ngủ bà ta còn thầm nói việc này."Ông nói xem, con nhỏ chết tiệt kia có ngốc hay không? Giống như trước làm nhiều ít nói tốt bao nhiêu, không nói lời nào không ai ngại nó câm!"Chu Đại Toàn đang hồi hút thuốc, nghe thấy lời này, hắn chậm rãi nhướng mi: "Có thể là bởi vì nghe nói Gia Thành có tiền đồ rồi, cho nên người cũng đi theo bành trướng."Lưu Thải Vân bất mãn oán hận: "Mẹ nó còn chưa bành trướng đây, mắc cái mới gì mà nó khoe khoang? Gia Thành có tiền đồ cũng là từ bụng tôi bò ra tới."Chu Đại Toàn không nói lời nào, hắn thường không thích mấy người phụ nữ trong nhà ghen tuông.Thấy hắn vẫn luôn không lên tiếng, Lưu Thải Vân có