Rơi vào trong mắt là cảnh tượng quen thuộc : tường giấy màu hồng nhạt, một mặt tường có giá sách cùng máy tính bàn, còn có chiếc giường công chúa hello kitty chủ đề hello kitty.
Này còn không phải là khi mạt thế còn chưa tới, chính phòng ngủ của mình sao?Tĩnh Xu tâm thình thịch thình thịch kinh hoàng, có chút run rẩy ở trên giường mở di động, màn hình điện thoại hiện lên thời gian : 10: 39 phút, thứ ba, ngày 1 tháng 11 năm 2022.
Cách trước khi mạt thế đến hai tháng! Cô về tới mười năm trước! cô 22 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học!“Trọng sinh?!” Tĩnh Xu tay gắt gao nắm chặt chăn, đốt ngón tay trở nên trắng bệch, cô minh bạch những thứ trước kia đã xảy ra không phải mơ, thời gian sinh hoạt mười năm đó, đói khát, hoảng sợ rõ ràng như vậy, khắc vào trong xương cốt, cô đã vô số lần đem chính mình véo đến xanh tím, hy vọng đó là một hồi ác mộng, đáng tiếc đều không có tỉnh lại.
Như là nhớ tới cái gì, Tĩnh Xu xuống giường ‘ xôn xao ’ kéo ra bức màn, ánh sáng của mặt trời nháy mắt chiếu xạ vào trong phòng, Tĩnh Xu cảm nhận ánh sáng, thứ mà mười năm qua cô đã không còn gặp lại, trong đầu như đang quay một thước phim điện ảnh, hiện lên tình cảnh chiến đấu của mười năm, rồi cả cảnh tượng hỗn loạn trước khi chết của chính cô.
Rốt cuộc cô gần như không chịu đựng nổi nữa, “Oa” một tiếng khóc lên , khóc hết những mệt mỏi tủi hờn của mười năm vật lộn.
Một đời sống lại này cô nhất định sẽ không giẫm lên vết xe đổ nữa.
Cô vui vì rốt cuộc cô gặp được ánh mặt trời, cô hận, cô giận, cô vì chính cha mẹ mình mà bi ai, trong nháy mắt đó những vui, buồn, giận hờn đó bỗng dưng như biến mất, trong đầu cô chỉ còn lại một mảnh trống rỗng.
Khóc vài phút, cảm giác đói khát quen thuộc làm Tĩnh Xu bình tĩnh lại, cô đi xuống dưới lầu.
Tĩnh Xu chạy đến phòng bếp, phát hiện trong nồi đang hâm một chén sữa bò, một cái trứng gà, nửa cái bắp, một cái màn thầu.
Một tay Tĩnh Xu nhanh chóng cầm lên màn thầu bắt đầu ăn ngốn nghiến, một tay khác cũng không rảnh, bưng lên sữa bò ừng ực uống suống, sau đó lại cầm lấy nửa bắp ngô một miếng cắn xong, tất cả hương vị nháy mắt bùng nổ ở trong khoang miệng của cô, giờ khắc này cô cảm thấy trên thế giới này hạnh phúc nhất chính là có thể ăn được ngũ cốc hoa màu một cách thoả mãn như vậy.
Tuy rằng năm thứ chín ở mạt thế cô có một cái không gian tuỳ thân có thể trồng trọt, nhưng đáng tiếc rất nhiều giống hoa màu đã bị tiêu diệt sạch, hạt giống rất khó tìm, có thể có đồ ăn để ăn no sống sót đó là vấn đề đã trở thành hy vọng xa vời của rất nhiều người.
Tĩnh Xu thật cẩn thận lột trứng gà, trước tiên cắn chút lòng trắng trứng, hương vị tuyệt vời, sau đó lấy muối rải đều lên trên lòng trắng