Mấy ngày này Tĩnh Xu vội vàng chân giống như không thể chạm đất, cô vừa chuyển vào biệt thự điều hoà tổng cùng hệ thống pin năng lượng mặt trời, lắp đặt xong thì còn dư lại một chút đồ gia dụng trong gia đình cô nhờ đội trưởng Trần lắp đặt hết trong nhà bếp.
Bốn cái két đựng nước cỡ đại chiếm cứ toàn bộ sân phơi trên tầng ba, lắp đặt xong chúng làm cho Tĩnh Xu cảm thấy không còn sợ hãi tình trạng khát nước khi mạt thế năm thứ nhất đến nữa, lúc đó cô chỉ có thể dùng cách liếm môi nuốt nước miếng tồn tại.
Cô muốn sử dụng thuỷ tinh công nghiệp, bộ khung dàn giáo toàn bộ đã được xây rất tốt, thiết kế có thể mở ra khép lại ở đỉnh tầng nhà cũng được thiết kế xong, ngày mai mọi người đem kính đến lắp đặt là coi như liền xong việc.
Hôm nay cô có nửa ngày không bận việc xây dựng nữa, vì vậy mà cô quyết định đi thu lương thực.
Tuy rằng đất trong không gian của Tĩnh Xu có thể tự mình thu hoạch lương thực, nhưng lại cần thời gian, cây cối cần phải tự mình thực hiện bước rơi rụng gì đó, nhưng hiện tại Tĩnh Xu thiếu nhất chính là thời gian.
Trước đó cô mua một ít lương thực dự trữ, ăn hết chỗ đó là có thể thu hoạch được một lượt tiếp theo, lúc đó cô sẽ lấy lương thực ra đục nước béo cò.
Cô