Trên thực tế số tiền mà Tĩnh Xu mong ngóng cũng nhanh chóng tới tay.
Buổi chiều ngày hôm qua Tĩnh ba cùng Tôn thúc ước định thời gian trả tiền đã rất tốt rồi, nhưng đến lúc đó Tôn thúc lại khóc than, tóm lại kêu là không còn tiền để trả nữa.Tĩnh ba đi đến công ty cũng như là nhà của Tôn thúc mà không tìm được người, cả nhà đều chơi trò biến mất tập thể.
Tĩnh ba cuối cùng mới nhìn rõ bạn tốt mà mình đã kết giao hưn hai mươi năm là người như thế nào.
Tĩnh Xu cảm thấy thời cơ này mình cũng nên ra tay.Bán xe của mình được hai mươi vạn, Tĩnh ba còn thiều mất mười vạn để trả số tiền công sửa sang lại biệt thự.
Mà khi biệt thự được sửa sang xong thì ông còn cần phải thanh toán hai mươi vạn chi phí vật liệu nữa, tất cả điều này làm ông rơi vào đường cùng.
Ông đành phải đến nhà bà nội của cô mượn tạm hai mươi vạn, hơn nữa ai ngờ ông còn đến nhà ba cô mỗi cô vay mượn mười vạn nữa, cuối ngày liền chuyển tới năm mươi vạn vào tài khoản của Tĩnh Xu làm cho cô đang thiếu tiền thực hiện kế hoạch liền giảm mạnh áp lực.Tĩnh ba đúng là không vạn bất đắc dĩ thì sẽ không hỏi vay tiền mẹ