Edit by ChangHa? Khai thông tâm trạng là cái quỷ gì? Tính cách thô bạo kia của anh thì ai dám khai thông chứ, trừ phi cô chán sống.Đế Kinh này còn ai không Kỳ Mặc Trần, trên mặt những người khác đều hiện lên vẻ kinh ngạc, Tô Minh Khôn trực tiếp nhìn về phía Tô Lạc Ương: “Lạc, Lạc Ương, cháu biết cậu Kỳ Mặc Trần Kỳ sao?”“Ách…”Đối mặt với sự chất vấn của Tô Minh Khôn, trong chốc lát Tô Lạc Ương cũng không biết nên trả lời thế nào, vừa rồi cô xuống xe gần nhà họ Tô nên có lẽ khiến bọn họ hiểu lầm chuyện gì rồi.Giờ thì hay rồi, cô nên giải thích thế nào đây, vất vả lắm mới khiến chuyện này êm đẹp, giờ lại mò ra một phiền toái cực lớn!“Tất nhiên cô Lạc Ương biết chủ tử, trong khoảng thời gian này tâm trạng chủ tử nhà tôi không tốt lắm, đến hồ Mính Nhĩ thì vừa vặn gặp được cô Lạc Ương đang giải sầu.
Hai người nhất kiến như cố hào hứng hàn huyên vài câu, sau đó ở hồ Mính Nhĩ cùng nhau một thời gian.
Cũng nhờ cô Lạc Ương giải tỏa tâm tình nên tâm trạng của chủ tử nhà tôi tốt lên không ít, lúc này biết cô Lạc Ương về nhà nên nói chúng tôi đến đưa lễ vật cảm ơn cô ấy!” Anh trai tài xế không cảm xúc nói, hoàn toàn không vì mấy lời nói xạo của mình mà mặt đỏ tim đập nhanh.Biên, biên tiếp đi! Vừa vặn gặp nhau, đã thế còn nhất kiến như cố, đúng là mệt anh nghĩ ra đấy!Nếu không phải Tô Lạc Ương luôn ở Kỳ Trạch khoảng thời gian đó, chắc cô suýt nữa tin rồi.Tô Minh Khôn nhìn Tô Lạc Ương, trên mặt toàn vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ con nhóc này lại biết nhân vật nổi danh Đế Kinh này.Trên quần áo của mấy người này đều có dấu hiệu đặc biệt của nhà họ Kỳ, cuối cùng ông ta cũng tin mấy người này là người của nhà họ Kỳ.Kỳ Mặc Trần, người không biết có bao nhiêu sản nghiệp nổi tiếng, tuổi còn trẻ đã dẫn dắt những công ty kia vượt qua rất nhiều xí nghiệp có từ lâu đời.Mà chuyện chính yếu là anh họ Kỳ, địa vị nhà họ Kỳ ở Đế Kinh không có bất kỳ hào môn nào có thể so sánh được, nếu ai có thể