Khóe miệng Tần Nhất giật một cái, sau đó thức thời nói sang chuyện khác.
Cô đá đá Phạm lão đại ngất đi trêи mặt đất, hỏi Vân Hoán: "Hoán ca, người này giải quyết thế nào bây giờ?"Vân Hoán nhìn Phạm lão đại trần nửa thân trêи ngã trêи mặt đất, trong lòng hơi động, anh không trả lời mà hỏi ngược lại Tần Nhất: "Em muốn xử lý thế nào?"Tần Nhất kinh ngạc, cô không nghĩ tới anh sẽ để cho mình quyết định, cô nhìn Phạm lão đại trêи đất, mắt sắc lạnh lùng: "Đương nhiên là giết."Mặc kệ là Phạm lão đại hiện tại hay là Phạm lão đại đời trước thì đều là người xấu tâm ngoan thủ lạt, tội ác tày trời, lại càng không cần phải nói cô vốn có thù với Phạm lão đại.
Đời trước cô không biết đã chịu bao nhiêu thua thiệt ở trong tay gã, chuyện của Vương Giang lúc trước cũng có bút tích của người này.Cho nên làm sao cô có thể bỏ qua cho gã, đối đãi với địch nhân, cô mãi mãi không có lòng từ bi.Vân Hoán nhẹ gật đầu: "Vậy thì giết gã đi."Một câu nhẹ như lông hồng nhưng trong nháy mắt đã quyết định số phận của người trêи mặt đất.
Nhưng cũng không có gì lạ, vì anh chính là Đế thiếu, không phải sao.Lâm Thanh cũng rất hài lòng, anh ta chỉ sợ Tần Nhất sẽ có những thứ không cần thiết như là lòng nhân từ.
Bọn họ là một đám người du tẩu trong bóng đêm, nếu như Tần Nhất không thể đuổi kịp bọn họ, vậy tình nghĩa anh em giữa bọn họ cũng nên chấm dứt.Tần Nhất rút dao găm ra, ánh mắt hiện lên hàn ý."A, đợi chút! Người, người này có thể giao cho tôi giải quyết được không?" Vương Ổn Ổn im lặng đứng ở một bên rốt cuộc lấy hết dũng khí nói ra.Tần Nhất dừng lại, đưa dao găm trong tay cho Vương Ổn Ổn: "Được thôi."Đây cũng là kẻ thù của cô ấy, là người đời trước cô ấy tâm tâm niệm niệm đến chết cũng không quên được, cô sao có thể không đồng ý chứ.Vương Ổn Ổn nắm chặt dao găm Tần Nhất đưa trong tay, cán dao còn lưu lại chút nhiệt độ cơ thể của thiếu niên, trong nháy mắt Vương Ổn Ổn liền cảm thấy bình tĩnh trở lại.
Cô đã nói rồi, chỉ cần cô có thể sống sót, cô nhất định sẽ giết gã ta.Nhìn người ngã trêи mặt đất, Vương Ổn Ổn giơ con dao găm lên, nhưng lại chậm chạp không có đâm xuống.Nỗi sợ trong lòng đang không ngừng phóng đại, tay của cô cũng không khống chế được mà run run.Bỗng nhiên, một đôi tay dịu dàng nắm chặt tay cô, bên tai là thanh âm mát lạnh