Lâm Bạch không biết làm thế nào để an ủi anh ta, chỉ vỗ vỗ vai Sở Mặc Hòa, không nói gì thêm.Đoàn người đi theo hai người Đỗ Y và Vương Vĩ tới phòng nghị sự của Thanh Phong trại.
Đỗ Y hưng phấn tiến lên gõ cửa một cái, ban ngày lúc trại chủ Lâm Hải không có việc gì, bình thường đều ở trong phòng nghị sự.Đỗ Y còn chưa kịp lên tiếng thì bên trong liền truyền ra từng đợt tiếng rêи rỉ của phụ nữ và gầm nhẹ của đàn ông.
Đỗ Y tự nhiên biết bên trong đang xảy ra chuyện gì, lập tức có chút xấu hổ.Gã ho khan vài tiếng, lỗ tai một mảnh đỏ bừng.
CMN, ai biết sáng sớm trại chủ đã ở chỗ này ba ba ba, hiện tại nên làm thế nào đây?Thấy Đỗ Y đứng ngốc ở cửa, Lâm Thanh híp híp mắt tiến lại gần, trưng ra khuôn mặt ngụy trang bôi đầy đất bẩn: "Người anh em, sao thế, Trại chủ các cậu không có ở đây sao?"Lâm Thanh còn đang khó hiểu, nhưng khi nhích lại gần liền nghe thấy động tĩnh bên trong, khóe miệng anh ta giật giật, khó trách tiểu tử này cứ đứng ngốc ở cửa, hóa ra bên trong còn đang bận việc.Con ngươi Đỗ Y đảo một vòng: "À ờ, Trại chủ bây giờ không có ở đây, tôi mang mấy người đi gặp Nhị đương gia của chúng tôi trước, cũng chính là em trai của trại chủ, Minh ca."Đỗ Y không dám quấy rầy Lâm Hải ở loại thời điểm như thế này, gã còn nhớ rõ người trước đó quấy rầy chuyện tốt của Lâm Hải đã bị ném vào vườn Zombie.Lâm Thanh nhẹ gật đầu, cười xòa đồng ý.Phòng nghị sự cách Lê viên của Tần Hàn Vũ một đoạn đường, ngay lúc Lâm Thanh muốn từ trong miệng Đỗ Y moi ra ít tin tức thì một tiếng cười duyên truyền đến: "Đỗ Y, đang đi làm chuyện gì thế, còn dẫn theo nhiều người như vậy?"Đỗ Y nhìn lại, là Lệ Lệ, Đỗ Y cười nói: "Lệ Lệ cô nương, những người này tới tìm chúng ta xin nương tựa.
Trại chủ đang có việc bận, tôi định dẫn bọn họ đi tìm Minh ca trước."Nghe nói là người xin đầu quân, Lệ Lệ vô cùng hứng thú quét nhìn đám người Vân Hoán một chút.
Nhưng khi trông