Đỗ Nguyên cũng cười, nhưng khuôn mặt chất phác đột nhiên sững sờ: "Lâm Thanh, anh nói sai rồi, chúng ta không có đủ người, ân nhân không có ở đây."Tiếng Đỗ Nguyên vừa dứt, cả căn phòng đều lâm vào trầm mặc.
Sở Sở hơi nghi hoặc, ân nhân gì? Cô ta không hiểu, rõ ràng vừa rồi mọi người thấy cô ta đều rất vui mừng, làm sao bây giờ đều không nói lời nào?Vân Hoán liếc mắt nhìn Lâm Thanh một cái, nhưng lại làm Lâm Thanh run rẩy không ngừng.
Anh ta khóc không ra nước mắt, hận không thể hô to oan uổng.
Còn không phải bầu không khí quá tốt, khiến anh ta nhất thời quên mất Tần Nhất cũng là thành viên trong đội bọn họ.Anh ta thật sự không phải cố ý mà, anh ta đau lòng Tần Nhất như vậy, làm sao có thể gạt bỏ cậu ra ngoài.
Lâm Thanh xém chút nữa muốn ôm lấy chân Vân Hoán thề, cũng may Vân Hoán chỉ nhìn anh ta một cái rồi bỏ qua.Sở Sở không biết ân nhân trong miệng Đỗ Nguyên là ai, giờ phút này cô ta đang chú ý tới một vấn đề khác.
Cô ta và đám người Vân Hoán bọn họ nhận nhau, tại sao Lâm Minh một tia kinh ngạc cũng không có?Dường như cảm nhận được nghi ngờ của Sở Sở, Tần Hàn Vũ vẫn dáng vẻ công tử văn nhã như cũ, cười ôn hòa, khuôn mặt tuấn lãng như lan: "Mỹ nhân tiêu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, để tôi tự giới thiệu lại một lần nữa, tôi là Tần Hàn Vũ."Sở Sở chỉ cảm thấy trong đầu như có thứ gì đó đoàng một tiếng nổ tung.
Giờ phút này, cô ta đột nhiên muốn khóc.
Người cô ta yêu lại là một trong Tứ thiếu Kinh Đô, Tần Tiểu Thiếu.
Cô ta cảm thấy mình thật ngu, yêu lâu như vậy, nhưng lại không biết con người thật của anh ta.Không, không, cô ta không hề yêu anh ta! Cô ta chỉ coi anh ta như là một loại cứu rỗi, cứu rỗi giúp cô ta tiếp tục sống ở nơi dơ bẩn này mà thôi.
Cô ta từ đầu đến cuối chỉ yêu Vân Hoán!Trong lòng nghĩ như vậy, trêи mặt Sở Sở càng tỏ ra lạnh nhạt, từng tia ái mộ dưới đáy mắt cũng dần tản đi.Cô ta khẽ gật đầu, cao ngạo giống như thiên nga trắng xinh đẹp nhất: "Không nghĩ tới Tần Tiểu Thiếu lại che dấu sâu như vậy, hạnh ngộ."Tần Hàn Vũ hơi nhướn mày, Sở Sở bây giờ không giống với Sở Sở lúc trước nữa rồi, xem ra quả thật là người có tâm kế.Sở Sở và Tần Hàn Vũ chào