Lúc này Sở Sở hoàn toàn quên Tần Nhất là vì cô ta mới đến Thanh Phong trại, cũng quên sự vui mừng của đám Lâm Bạch khi họ gặp được cô ta.Sở Sở đè xuống ghen tị dưới đáy mắt, trêи khuôn mặt tinh xảo bày ra nụ cười: "Em trai Nhất Nhất, trước đó chị không biết là em ngụy trang tiến vào cứu chị, có chỗ nào không tốt, chị ở chỗ này xin lỗi em."Sở Sở dám chắc Tần Nhất không biết người ném mình vào mật thất là cô ta, hiện tại uy hϊế͙p͙ duy nhất của Tần Nhất với cô ta chỉ là biết cô ta từng thích Lâm Minh.Nhưng đây cũng không phải vấn đề gì đáng nói, cô ta tin tưởng đám người Vân Hoán nhất định sẽ tin tưởng mình chứ không phải Tần Nhất, dù sao bọn họ còn có vài chục năm tình cảm sờ sờ ra đấy.Sở Sở dựa vào cái gì, Tần Nhất đương nhiên biết.
Cô giật giật cánh môi, khóe miệng hiện lên một nụ cười tà, lại giống như giễu cợt.
Giờ khắc này, vẻ mặt của Tần Nhất lại giống Tần Hàn Vũ đến mấy phần."Ừm, làm sao tôi sẽ trách cô chứ, dù sao cô cũng không biết tôi là Nhất Nhất.
Nhưng Lâm Hải quả thật đối xử với cô rất tốt, chỉ vì tôi đụng cô một cái, liền ném tôi vào mật thất cho thực vật biến dị."Trong lòng Sở Sở mừng thầm, cô ta không nghĩ tới Tần Nhất lại cho rằng chuyện này là do Lâm Hải làm, việc này đối với cô ta mà nói thì không thể tốt hơn được nữa.Nhưng Sở Sở vẫn làm mặt lạnh, một bộ dáng vẻ tiên tử cao quý không thể bị xâm phạm: "Em trai Tần Nhất, cậu vẫn nên nói năng cho cẩn thận.
Lâm Hải tốt với tôi, chẳng qua là vì lợi dụng tôi.
Nếu như có thể, tôi đương nhiên không muốn sống khuất nhục như thế.
Cậu có biết, loại chuyện này đối với con gái mà nói là sỉ nhục cỡ nào không? Tôi nhịn nhục, chính là vì tin tưởng Hoán ca nhất định sẽ tới cứu tôi, còn không phải sao, tôi đợi được rồi."Nói xong, đôi mắt xếch ẩn tình của Sở Sở long lanh ánh nước, trêи mặt hiện rõ sự si mê, thâm tình nhìn về phía Vân Hoán.
Cho dù hiện tại mặt Vân Hoán bám đầy bụi bặm đen xì, nhưng vẫn không thể nào che đậy đi đường nét khuôn mặt tuấn mỹ của anh.Vân Hoán căn bản không nhìn Sở Sở, ánh mắt của anh một mực bị thiếu niên phong quang tễ nguyệt kia hấp dẫn lấy, bên trong đôi mắt đào hoa đạm mạc chỉ có yêu thương cùng ôn nhu khiến tim người