Đối với Tần Kiều Kiều mà nói, Sở Sở và cô chị gái riêng kia của cô ta giống nhau.
Lúc nhàm chán cô ta có thể coi bọn họ thành sủng vật mà trêu đùa một phen, lúc không vui có thể tùy ý nhục mạ.Sở Sở cười lạnh, khuôn mặt đẹp đẽ tinh xảo tràn đầy mỉa mai: "Hừ, Tần Kiều Kiều, cô cho rằng cô là ai."Nhìn thấy bộ dáng âm dương quái khí của Sở Sở, Tần Kiều Kiều tức giận: "Thái độ của cô đây là sao, lượn đi, tôi không muốn làm bạn với cô nữa."Sở Sở thản nhiên ngồi xuống, đầu lông mày đều chứa ý giễu cợt.
Cô ta ném tờ giấy lên mặt Tần Kiều Kiều, trong giọng nói lộ rõ ý cười trêи nỗi đau của người khác: "Trước tiên xem hết cái này đã, sau đó cân nhắc xem có muốn đuổi tôi đi hay không."Tần Kiều Kiều tức giận cầm lấy tờ giấy, trong lòng lại quyết tâm, chút nữa nhất định phải cáo trạng với đại ca, để anh dạy dỗ tiện nhân Sở Sở này một chút.Thế nhưng sau khi xem xong, huyết sắc trêи mặt Tần Kiều Kiều hoàn toàn không còn.
Trong đôi mắt ngập nước tràn đầy vẻ không thể tin, cánh môi màu hồng tái nhợt run rẩy, tay đang nắm chặt tờ giấy đều run rẩy: "Cái này, chuyện này sao có thể, làm sao có thể! Đây không phải là sự thật, nhất định là cô đang lừa tôi, cô lừa tôi."Tần Kiều Kiều đột nhiên như phát điên bổ nhào vào người Sở Sở, đôi thủy mâu hiện lên sự ngoan lệ.
Chuyện này không phải là thật, nếu là thật...!Tần Kiều Kiều rùng mình một cái, cô ta sẽ phải chết!Sở Sở cũng không phải nữ sinh yếu đuối, tùy tiện đã đẩy được Tần Kiều Kiều ra.
Cô ta ưu nhã khẽ vuốt lại tóc, trong mắt chứa ý cười giễu cợt: "Tần Kiều Kiều, cô cũng đừng lừa mình dối người, rõ ràng trong lòng cô cũng tin tưởng, không phải sao? Nhưng bây giờ chuyện quan trọng nhất vẫn là giải quyết tiện nhân kia, hoặc là khiến thanh danh của cô ta hoàn toàn trở nên tồi tệ xấu xa."Tần Kiều Kiều trong nháy mắt liền tỉnh táo lại, không sai, bây giờ không phải lúc cô ta tranh cãi với Sở Sở, mặc kệ chuyện này có phải thật hay không, Tần Nhất không thể sống!Tần Kiều Kiều lạnh giọng, trong đôi thủy mâu không còn vẻ ôn nhu đáng thương như trước kia: "Tôi nghe cô, nếu cô đã có vật này thì đương nhiên cô biết người ở nơi nào.
Nói cho tôi, coi như tôi thiếu cô một