Một câu "không được động đến cô ấy" như kim châm đâm sâu vào trái tim Tần Nhất, mắt phượng sáng rỡ lấp lánh nhanh chóng ảm đạm đi.
Cô đột nhiên cười lớn, khóe mắt ướt át, thế nhưng lại quật cường không chịu rơi lệ.Cô không rõ, thời gian ba tháng với cô mà nói chỉ là ngủ một giấc, nhưng dường như đã có gì đó thay đổi, tất cả mọi chuyện đều không giống trước...Hoán ca vẫn luôn cưng chiều cô đột nhiên không thấy nữa rồi.Ánh mắt Tần Nhất lóe lên từng tia máu đỏ tươi, đuôi phượng nhếch lên, trái tim lạnh lẽo trong lồng ngực vừa mới được phá băng nay lập tức đã lại kết băng, tín nhiệm trong mắt lung lay sắp đổ."Không được động, tôi càng muốn động." Đôi con ngươi đen láy của Tần Nhất đỏ lên, ẩn ẩn có điềm báo nhập ma.
Cô xông thẳng về phía Sở Sở, lưỡi đao màu băng lam trong tay hiện lên lưu quang mộng ảo, thế nhưng lại lạnh lẽo thấu xương.Sở Sở thấy vậy lập tức chạy đến trước mặt Vân Hoán, đôi mắt xếch lưu chuyển câu người: "A Hoán, cô ta bắt nạt em, anh giết cô ta đi có được không? Không phải anh nói mình ghét cô ta nhất à, kịch cũng diễn đủ rồi, nên hạ màn thôi.
Lúc trước chẳng qua là vì muốn lấy được chỗ tốt từ trêи người cô ta, hiện tại chúng ta đã có năng lực, còn giữ cô ta lại làm gì, giết cô ta đi.""Được." Vân Hoán vung tay lên, một viên hỏa cầu nhỏ xuất hiện, hỏa diễm màu vỏ quýt ấm áp như mặt trời, thế nhưng Tần Nhất chỉ cảm thấy lạnh tận xươngHóa ra đều là diễn kịch sao, đối tốt với cô tất cả đều là giả bộ sao, trong lòng Tần Nhất bắt đầu đóng băng, mắt phượng ảm đạm, lộ ra hơi lạnh thấu xương.Tần Nhất nhanh nhẹn tránh thoát hỏa cầu của Vân Hoán, máu tươi ở bụng không ngừng chảy ra, áo len thuần trắng như tuyết nhìn mà giật mình.
Cầm tóc đen đã mọc dài, Tần Nhất trở tay cắt đứt, mái tóc dài ngang lưng trong nháy mắt chạm vai, giọng nói của thiếu niên trầm bồng du dương, lộ ra lãnh ý ngàn năm hòa tan không hết."Từ hôm nay, Tần Nhất tôi và tiểu đội Vân Hoán đường ai nấy đi, không liên quan đến nhau, gặp lại chính là địch nhân, anh không chết thì chính là tôi vong." Tay thiếu niên giơ lên, mái tóc như là tơ lụa tốt nhất bay bay, thiếu niên kiên quyết quay người rời đi.Mỗi một bước đi, trêи