Ra thành Hồng Nguyệt, Tần Nhất cả người nhẹ nhõm, Tần Hàn Vũ ở chỗ này, Tần Miễn chắc cũng sẽ đến đây.
Cô không muốn gặp mặt bọn họ, cho nên rời đi là tốt nhất.
Tuy cô đối với bán thú nhân chi tranh cảm thấy rất hứng thú, nhưng chỉ là thú hạch của bán thú nhân cấp chín mà thôi, cô cũng không phải nhất định có.
Người trông coi cửa thành vẻ mặt khinh bỉ nhìn Tần Nhất, tiểu tử này thật không có kiến thức, tranh bán thú nhân rất nhanh sắp bắt đầu.
Căn cứ trưởng các nơi ai không vội vàng chạy tới, thế mà còn có người muốn đi ra ngoài, đúng là không có kiến thức.
Tần Nhất cũng không giận, tâm tình tốt đi về phía cánh rừng ngoài thành Hồng Nguyệt.
Cô còn nhớ ngày đó bán thú nhân đuổi theo cô đuổi tới muốn mạng, lúc ấy dị năng bị ức chế, căn bản không vào được không gian.
Nhưng bây giờ không giống, chỉ cần gặp nguy hiểm cô liền có thể trốn vào bên trong không gian, cho nên trong rừng nhiều thú hạch như vậy, làm sao cô lại không muốn.
Tịch nằm trên vai trái Tần Nhất, nhìn khóe miệng cô nhếch lên, trong lòng không hiểu sao cũng cảm thấy vui vẻ.
Nó liếm liếm móng vuốt nhỏ, nó yêu thích dáng vẻ hiện tại của chủ nhân, chứ không phải bộ dáng âm u đầy tử khí trước đó.
Tần Nhất ôm tiểu Linh Hồ trong ngực đi đến trước lối vào rừng rậm, cùng lúc đó, bán thú nhân đang kiếm ăn bốn phía trong rừng theo bản năng cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Nửa tháng sau, Tần Nhất lấy ra thú hạch từ trong thân thể con bán thú nhân cuối cùng.
Cô duỗi cái lưng mỏi nhừ, mắt phượng lười biếng nheo lại: "Ài, đây là viên cuối cùng rồi."
Nửa tháng nay, bán thú nhân trong rừng đều chết thảm dưới độc thủ của Tần Nhất.
Hiện tại, rừng rậm này một con bán thú nhân cũng không có.
Nhưng Tần Nhất vẫn có chút ưu sầu, ngay cả khi gϊếŧ nhiều như vậy thì túi bên hông cô cũng không phồng lên được bao nhiêu.
Cô muốn rời đi nơi này, một là vì nơi này đã không còn bán thú nhân, hai là vì Tiểu Lam sắp tỉnh lại.
Mấy ngày nay lam quang xung quanh thân thể nó càng phát ra ảm đạm, Tịch nói cho cô đây là điềm báo trước Tiểu Lam sắp độ kiếp.
Tiểu Linh Hồ cọ cọ tay Tần Nhất, khóe miệng Tần Nhất giật một cái, bất đắc dĩ rửa sạch tinh hạch sau đó đưa