Khi trời gần sáng đột nhiên Sở Nhiên phát sốt, dạ dày do bị rượu kích thích cũng quặn đau khiến Thẩm Dục cực kì sốt ruột mà chạy đi tìm Thái Lục để Tiểu Thử làm trị liệu cho hắn.
Mắt nhìn mấy dấu vết ai muội dần tan biến, Thái Lục liếc nhìn Thẩm Dục đang ở bên lo lắng, nói "Chú, tôi kiến nghị nên hạn chế vận động."
Bị một đứa trẻ nói đến chuyện đó khiến Thẩm Dục có chút ngại ngùng, y ho khan nói "Lần này...!là ngoài ý muốn."
Thật sự lúc đầu y cũng không có ý đó, chỉ là đối phương quá dụ người, nhịn không được.
Thái Lục cũng chẳng quản đến chuyện rắc rối của người lớn, cậu nhóc nhìn Tiểu Thử đang cố gắng truyền năng lượng chữa lành cho Sở Nhiên mà nghiêm túc nói "Trước đây ngắn nhất là hai tuần, dài nhất là hơn một tháng Nhiên ca mới cần trị liệu một lần, nhìn tình hình hiện tại có vẻ cơ thể anh ấy có vấn đề rồi."
Thái Lục dù là một đứa trẻ thông minh nhưng cậu nhóc vẫn là một đứa trẻ, có những vấn đề nó chưa hoàn toàn hiểu rõ.
Nhưng Thẩm Dục thì lại khác, y biết đây là cơ thể không theo kịp năng lượng dị năng khiến cơ thể quá tải mà thoái hóa.
Mỗi lần thăng cấp dị năng giả đều sẽ đồng thăng cấp cơ thể để cải tạo thể chất, dị năng giả sẽ phải rèn luyện cơ thể để thích nghi với năng lượng khổng lồ của dị năng, nhưng Sở Nhiên có dị năng mà cơ thể lại không đồng thăng tiến, hắn cũng không cần thăng cấp, cơ thể cũng bởi vì thế không qua năng lượng cải tạo.
Lại thêm vì cơ thể không khỏe mạnh khiến Sở Nhiên không hay hoạt động, tinh thần lực gần như thay thế mọi hoạt động của hắn.
Đột nhiên y nghĩ có phải mình đã quá nuông chiều A Nhiên hay không?
Tiểu Thử làm trị liệu xong khiến cơn sốt dịu đi, dạ dày cũng tốt khiến Sở Nhiên không còn khó chịu mà an giấc.
Đem Tiểu Thử đặt lên vai, Thái Lục liền rời đi "Cháu về đây."
Không hề lo lắng để một đứa trẻ tự trở về trong đêm khuya, Thẩm Dục nói "Cám ơn, mai chú mời cháu ăn cơm."
Thái Lục chẹp miệng nói "Tốt nhất chú đừng mời, bằng không A Hồng sẽ nháo loạn đấy."
Thẩm Dục cười bất đắc dĩ, đứa trẻ này rõ ràng chỉ cao hơn chân y có một chút, vậy mà đã học dáng vẻ của người lớn rồi.
Trở về phòng xem xem Sở Nhiên có chỗ nào bất ổn hay không, thấy hắn vẫn an tĩnh ngủ thì y đến phòng bếp chuẩn bị nấu ít cháo cho hắn, đợi hắn tỉnh dậy là có thể ăn.
Chì là vừa mới vào bếp thì có người gõ cửa, nhìn đồng hồ thì thấy bây giờ là gần bốn giờ sáng, ai lại đến tìm bọn họ giờ này.
Y đi ra mở cửa nhìn thử thì thấy đó là Sở Tiêu Tiêu với thần sắc lo lắng, theo sau cô còn có một cô gái hình như tên là Hải Lan.
Để hai người vào nhà, y nhỏ giọng nhắc nhở "Nhỏ tiếng một chút, A Nhiên đang ngủ.".
Truyện BJYX
Hai người các cô gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Lúc này y mới hỏi "Giờ này hai người tới đây có chuyện gì?"
Sở Tiêu Tiêu thấy y hỏi thì vội lấy từ trong túi áo khoác ra một hạt giống bình thường, cô đặt trong lòng bàn tay mình, một lúc sau nó được bao phủ bởi dị năng màu lục thẫm rồi từ từ nảy mầm thành một cây non.
Cô vừa lo lắng vừa cẩn thận nói "Hách Giang