Editor: kkoten
Thành tích kinh diễm của Nạp Lan Chi ở đấu vòng loại làm cô trực tiếp
thăng cấp, cô là người có thành tích tốt nhất trong toàn bộ đấu vòng
loại, trực tiếp tiến vào đấu loại.
Bài đăng ở thành phố S đã từng đưa tin lại lần nữa hot trở lại, Weibo của Nạp Lan Chi cũng một mảng náo nhiệt.
Không ít võng hữu tìm hiểu nguồn gốc mà tìm đến Weibo của cô, số lượng
fans trực tiếp bay lên vài ngàn, so với Nạp Lan Chi nhẹ nhàng, thành
viên của Đội Tỉnh gian nan hơn nhiều, trừ bỏ Diệp Tử Ninh, mấy người
chọn bơi tự do trong đội chỉ có một người là thông qua đấu vòng loại,
kết cục thảm đạm.
Những người khác trong đội cũng không có mấy người thông qua, đội bơi
lội tỉnh J vốn dĩ ở bảng xếp hạng cả nước đã rất thấp, đội nam còn thấy
chút thành tích, còn đội nữ thiệt tình không được.
Nạp Lan Chi hoặc nhiều hoặc ít cũng cấp Đội Tỉnh vãn hồi chút mặt mũi rồi.
Chỉ đấu vòng loại mà đã mất hai ngày rưỡi, đấu loại có hai vòng, trận
chung kết chia làm vòng bán kết và trận chung kết, toàn bộ lịch thi đấu
kết thúc đại khái trên dưới một ngày.
Ngày đấu loại, nhà bơi lội của đại học F kín hết chỗ ngồi, Hoa Trân Trân tìm hồi lâu mới tìm được một cái vị trí, vẻ mặt khó chịu.
"Trường học chúng ta tới rất nhiều người sao, sau buổi thi đấu lần trước trường chúng ta liền bạo."
Hoa Trân Trân vãnh tai, khóe miệng giơ lên một nụ cười, hừ hừ, tỷ tỷ ta chính là tìm được Weibo rồi.
"Tên là Nạp Lan Chi đi, liền chỉ cần cái tên này tỷ tỷ liền thành fan
rồi, năm nay mới mười sáu tuổi, tràn đầy hơi thở thanh xuân a!"
"Giá trị nhan sắc cao dáng người đẹp, cái chân kia, thật muốn quỳ liếm."
Hoa Trân Trân mở Weibo ra, click mở Weibo sơn chi cute, đã xem cả buổi
tối, Hoa Trân Trân vẫn cảm thấy những cái ảnh chụp đó xem trăm lần cũng
không chán, nếu ngày hôm qua Hoa Trân Trân còn chỉ mới nhập fan, thì hôm nay Hoa Trân Trân đã chuyển thành fan trung thành.
Hoa Trân Trân thích hết thảy đồ vật xinh đẹp, cũng thực thích mua quần
áo mua đồ trang điểm, đầu tiên diện mạo của Nạp Lan Chi chính là đúng
khẩu vị Hoa Trân Trân, tiếp theo, Nạp Lan Chi phát ảnh phối quần áo một
giây chọc trúng thẩm mỹ của cô! Người này bơi đẹp, lớn lên cũng đẹp, lại biết trang điểm như thế nào có thể không thành fan chứ! Không có thiên
lý!
Vào đấu loại, Nạp Lan Chi đụng phải một đối thủ khó chơi, một nữ sinh
thân cao một mét bảy tám, tựa hồ cũng là tuyển thủ được trực tiếp thông
qua đấu vòng loại, cánh tay và chân đều rất dài, có ưu thế bơi lội trời
sinh hơn so với người khác, người khác bơi chậm hơn hai nhịp so với cô
ấy.
Nạp Lan Chi cũng chỉ vượt qua cô ấy không đến một cái đầu, rất là gian khổ.
Lúc sau xoay người, Nạp Lan Chi tăng tốc, ném xa nữ sinh kia, cô lúc đầu nghĩ muốn bảo tồn thực lực giữ đến trận chung kết, xem ra khả năng
không lớn rồi.
"Thật nhanh!" Người trong sân đều đứng lên.
Nhìn Nạp Lan Chi càng lúc càng nhanh, cùng nữ sinh thứ hai khoảng cách
càng ngày càng xa, Hoa Trân Trân ý thức được, có lẽ hôm đấu vòng loại cô cũng không có lấy ra toàn bộ thực lực bản thân ......
Nữ sinh bơi thứ hai lại nỗ lực đuổi theo cũng không đuổi kịp Nạp Lan Chi, luôn kém nửa cái thân mình.
Trên màn hình lớn thoáng hiện lên tên Nạp Lan Chi, khán giả từ tận đáy lòng chúc mừng cho cô.
Nạp Lan Chi tháo kính bơi xuống, hưởng thụ giờ khắc vui sướng này. Hiện
tại Nạp Lan Chi mười sáu tuổi nhận thức, đứng ở giữa sân khấu, toàn
trường vì cô hoan hô, là thời khắc kích động nhất.
Ngoại giới chú ý tới giới bơi lội càng ngày càng nhiều, bơi tự do là
hạng mục trọng điểm trong thi đấu, là hạng mục bị chú ý nhiều nhất.
Một số nhà truyền thông đều đưa tin về Nạp Lan Chi.
Báo thể thao thanh thiếu niên: 《Ngôi sao mới của đội bơi nữ tỉnh J Nạp
Lan Chi lấy biểu hiện xuất sắc tiến thẳng vào vòng bán kết》
Thể thao đô thị: 《Mỹ nhân ngư thành phố S— Nạp Lan Chi, lấy giá trị nhan sắc cùng thực lực chinh phục Thượng Hải 》
Vịnh Đàn: 《 Một viên minh châu mới xuất hiện, hy vọng của hạng mục bơi tự do nữ nước Z 》
Truyền thông đánh giá đối với Nạp Lan Chi đều khá tích cực, Lưu Kiện
thực vui mừng, thân là tuyển thủ bơi lội, tin tức thượng vàng hạ cám có
ít một chút, tin tức tích cực nhiều một chút cũng có chỗ lợi.
Vòng loại bán kết đào thải hai mươi người, còn lại tám người tiến vào
trận chung kết, Đội Tỉnh J bơi tự do chỉ có Diệp Tử Ninh và Nạp Lan Chi
là tiến vào được, bơi bướm có một người, bơi ếch không có.
Trận chung kết được tổ chức ở khu trung tâm bơi lội Thượng Hải, trải qua mấy vòng thi đấu các tuyển thủ tiến vào được vòng này đều là các tuyển
thủ đứng đầu cả nước.
"Nạp Lan Chi, cậu đây là đang khẩn trương sao?" Diệp Tử Ninh nhìn Nạp
Lan Chi thường thường đổi cái tư thế, có chút mới lạ mà nhướng mày, Nạp
Lan Chi này tính cách muộn tao quả nhiên khẩn trương cũng muộn tao luôn.
Nạp Lan Chi: "Không có."
Diệp Tử Ninh đáy lòng buồn cười, "Cậu gấp cái gì, người khác mới phải
gấp. Mấy tháng trước hai chúng ta thực lực còn gần bằng, qua mấy tháng
cảm giác chênh lệch lớn không ít, không phải tớ khoe khoang, thực lực
của tớ vẫn có thể lấy được huy chương cùng với danh hiệu."
Diệp Tử Ninh tính tình thẳng thắn, hâm mộ thì hâm mộ, hiếm khi sẽ ghen
ghét người khác, có cái gì nói cái đó, cho Nạp Lan Chi cảm giác rất
giống Phan Tịnh.
Nạp Lan Chi sâu kín nói: "Cậu đừng vội, chân đừng run."
Diệp Tử Ninh:......
Trận chung kết người đến xem càng nhiều, đông đúc làm nhân tâm có chút không yên.
Nạp Lan Chi ở trên thính phòng nhìn nhìn, phát hiện một hình bóng quen thuộc, Nạp Lan Thừa Lập ngồi ở đằng trước cười nhìn cô.
Tâm trạng bất an lập tức liền bình tĩnh trở lại, hướng ba cô cười cười, tiếp tục đi đến trước đường bơi của mình.
"Chuẩn bị, mỗi người vào vị trí của mình!"
Chuyên nghiệp cùng không chuyên nghiệp khác nhau chính là về trình độ,
vào được trận chung kết, đều là trải qua ganh đua mới ra tới cao thủ,
muốn kéo dài khoảng cách là tương đối khó, nếu kéo được, cũng không nhất định có thể bảo trì được trạng thái.
Nạp Lan Chi lần đầu tiên tham gia thi đấu mang tính chất cả nước, ở
trong trận chung kết, rốt cuộc cảm nhận được cao thấp, dùng toàn bộ thực lực, nhưng vẫn kéo không ra khoảng cách, có đôi khi mới vừa vượt qua
người khác một chút lại bị đuổi theo.
Xoay người là lúc, Nạp Lan Chi dùng ra toàn lực đạp vách tường, giống
như mũi tên đã lên cung, bay nhanh mà vụt đi, rốt cuộc cùng người thứ
hai kéo ra khoảng cách, đến lúc này, mọi người sức lực đều không còn
nhiều, chỉ có thể bảo trì cái khoảng cách này.
Diệp Tử Ninh bắt đầu tăng tốc, từ thứ tư bơi đến vị trí thứ hai.
Nạp Lan Chi trong dư quang mơ hồ thoáng nhìn có đầu người bên cạnh, không dám thả lỏng, tốc độ lập tức nhanh hơn.
Đụng vào nút cảm ứng trong nháy mắt, dụng cụ điện tử phát ra một tiếng
tích, màn hình lớn liên tiếp nhảy ra thành tích mỗi người, bên cạnh tên
Nạp Lan Chi còn có một chữ khác "new".
"Phá kỷ lục!"
"Cư nhiên phá kỷ lục."
Nạp Lan Chi lấy kính bơi xuống, không rõ nguyên do.
Diệp Tử Ninh kinh ngạc nói: "A Chi, cậu phá kỷ lục của cuôc thi rồi."
Nạp Lan Chi: (⊙o⊙)
Các tuyển thủ khác cũng cực kỳ hâm mộ, loại chuyện phá kỷ lục này chỉ có thể khả ngộ bất khả cầu.
Thời điểm trao giải cô được hai cup, Nạp Lan Chi thiệt tình cao hứng,
một cái là cúp quán quân, còn cái kia là cúp phá kỷ lục, ban tổ chức còn khen thưởng hơn hai ngàn làm phần thưởng phá kỷ lục.
Nạp Lan Thừa Lập tiếp nhận cup trong tay của cô, khen nói: "Giỏi quá! Ba ba còn chưa từng phá ký lục đâu!"
Lưu Kiện cũng thật cao hứng, ngày thường câu nệ không nói cười bây giờ
cũng hơi hơi giơ khóe miệng lên, nhưng vẫn như cũ xụ mặt nói: "Không thể đắc ý, cái này chỉ là thi đấu thanh niên."
Nạp Lan Chi gật gật đầu, sức lực như bị rút cạn, bơi lội vốn dĩ chính là cái vận động hao phí thể lực, lần này cô dùng ra toàn lực, cảm giác cả
người ê ẩm, đi tới đi lui thân mình liền càng mỏi.
Nạp Lan Thừa Lập đỡ lấy cô, lo lắng nói: "Có phải không thoải mái hay không?"
Lưu Kiện sờ sờ trán của cô, nhìn nhìn sắc mặt, "Hẳn là quá mệt mỏi, thể
lực của con bé vẫn
luôn không phải thực tốt, ở thi đấu như vậy, khó
tránh khỏi ăn không tiêu."
Nạp Lan Chi chỉ muốn trở về ngủ một giấc, dựa vào trên người ba ba, nhắm mắt lại: "Mệt, muốn ngủ."
Đội Tỉnh chuẩn bị tổ chức ăn mừng chỉ có thể không đi, quay về khách sạn nghỉ ngơi.
Thành phố B.
Phó Trí Thành đẩy cửa trong nhà đi vào, Ngô thẩm tiếp nhận túi trong tay anh: "A Thành đã trở lại."
Hướng bên trong kêu một tiếng, mấy người ở trên sô pha xem TV kia đều nhìn lại đây.
"A Thành, có mệt hay không? Mới vừa xuống phi cơ đi?" Lão nhân dò hỏi.
Phó Trí Thành đổi dép lê xong, "Không mệt, bà nội, người tiếp tục xem đi."
Người trong nhà cũng liền không hỏi nhiều, Phó Trí Thành uống lên hai
chén nước, trở lại phòng khách, ngồi xuống sô pha, "Mọi người đang xem
cái gì?"
"Xem thi đấu bơi lội, ai nha, cái tiểu cô nương kia bơi đến cũng thật
tốt!" Bà nội mang theo kính viễn thị, nhìn chằm chằm vào TV.
Phó Trí Ninh một bên cắn hạt dưa, cô là người mê bơi lội, liền thích xem thi đấu bơi lội, chẳng qua ngày thường thích xem bơi nam, "Ân, đúng
vậy, thành tích như vậy phỏng chừng về sau tiến Đội Quốc Gia là không
thành vấn đề. Cũng không biết A Thiến có nhìn thấy không, bằng không bảo cô ấy ký xuống trước."
Phó Trí Thành nhìn lướt qua, "Chị khi nào lại thích xem bơi nữ vậy? Không phải ngày thường đều xem bơi nam sao?"
Phó Trí Thành nhớ rõ chị họ anh thích nhất xem dáng người tuyển thủ bơi lội, đặc biệt là cơ bụng.
"Em không biết cái tiểu cô nương kia mặt mũi xinh đẹp dáng người tốt bao nhiêu đâu! em xem, em mau xem."
Phó Trí Thành không hứng thú, nhưng cũng phối hợp mà nhìn về phía màn hình, xem một cái, đôi mắt liền cố định ở trên TV.
"Năm nay giải đấu bơi lội thanh thiếu niên Thượng Hải kết thúc, trong lúc thi đấu xuất hiện rất nhiều tuyển thủ xuất sắc, trong đó lúc
thi đấu bơi tự do hai trăm mét nữ, tuyển thủ Nạp Lan Chi phá vỡ kỷ lục
thi đấu tám năm trước......."
Trên TV vẫn đang đưa tin, Phó Trí Thành hy vọng màn ảnh chạy nhanh chút, màn ảnh vừa chuyển, cảnh chuyển tới trên đài trao giải, cô gái mặc một
cái áo khoác, ôm cúp và hoa đứng ở bục cao nhất, cười ngượng ngùng.
Là cô ấy! Phó Trí Thành gần như khẳng định, tuy rằng anh đối với cô ấn
tượng rất mơ hồ, liền cả khuôn mặt đều không nhớ được đầy đủ, nhưng cảm
giác này, Phó Trí Thành thực khẳng định.
"Em xem, đôi mắt đều thẳng, nam sinh các ngươi nha, ai, Nạp Lan? người
Mãn tộc a, lớn lên xinh đẹp dáng người cũng tốt, tham gia thi người đẹp
cũng được, so với bơi lội có thể nhẹ nhàng hơn." Phó Trí Ninh ghét bỏ
nhìn thoáng qua Phó Trí Thành.
Bà nội Phó đẩy đẩy mắt kính, "Nói cái gì đâu, tiểu cô nương nhà người ta bơi thật tốt, có thực lực, đừng chỉ xem người ta lớn lên trông thế
nào."
Phó Trí Thành thu hồi tầm mắt, lấy di động ra, tìm kiếm Nạp Lan Chi giải đấu bơi lội thanh thiếu niên Thượng Hải, lập tức nhảy ra rất nhiều tin
tức, Phó Trí Thành lưu lại một tấm hình gửi cho Trương Chấn.
Trương Chấn trả lời: Này không phải cô gái ở thành phố S kia sao! Người cứu cậu! Cậu tìm được cô ấy rồi?
Phó Trí Thành trong lòng lập tức trướng tràn đầy, trên TV đã không còn
chiếu, Phó Trí Thành ánh mắt sáng quắc, rốt cuộc tìm được rồi.......
Trương Chấn: Tiểu mỹ nữ gọi là gì? Cậu như thế nào tìm được?
Phó Trí Thành trực tiếp xóa tin nhắn.
"Chị, hiện tại chị có quản lý hiệp hội bơi lội không?"
Phó Trí Ninh trong miệng đầy đồ ăn, mơ hồ không rõ nói: "Quản a."
"Cô gái kia nếu bơi tốt như vậy liền sớm cho cô ấy tiến vào Đội Quốc
Gia, trước luyện, đừng mai một hạt giống tốt." Phó Trí Thành làm bộ tùy
tiện nói.
Phó Trí Ninh cúi đầu suy nghĩ, "Chị phải tìm A Thiến hỏi trước một chút, cô bé này đích xác rất có thiên phú, có thể sớm một chút tiến vào Đội
Quốc Gia cũng không tồi, rốt cuộc hiện tại tác phong Đội Tỉnh đều không
được tốt."
Bất quá, Phó Trí Ninh vẫn cảm thấy không thích hợp, em họ cô tuyệt đối
không phải người nói nhiều, cũng không phải người quản nhiều, hôm nay
như thế nào lại lo lắng cho tiền đồ người khác.
"A Thành a, em có phải hay không......."
Phó Trí Thành trong lòng nhảy dựng, mí mắt không nâng: "Em thì làm sao?"
"Chú có phải áp lực công tác quá lớn hay không a? Kỳ thật không có việc
gì, không tiến vào được bộ ngoại giao nhà chúng ta hoàn toàn có thể cho
chú làm mấy cái chức vụ tốt hơn." Phó Trí Ninh thà rằng nhìn Phó Trí
Thành nghiêm trang ngồi ở nhà.
Ai, em họ đáng thương a, thân là nam đinh duy nhất trong nhà, gánh vác
sứ mệnh gia tộc, nhiệm vụ nối dõi tông đường, gần đây mới vừa tiến vào
bộ ngoại giao, phỏng chừng áp lực quá lớn, lớn như vậy cư nhiên còn
không có bạn gái, đáng thương a.
Phó Trí Ninh nhớ tới cha cô còn muốn đem cô an bài đến bộ giáo dục, đánh cái rùng mình, cô vẫn lên không đi tai họa đời sau đi.
Bà nội Phó nói: "Đúng vậy, A Thành, đừng cho mình áp lực quá lớn."
Phó Trí Thành liếc cô một cái, rồi nói "Bà nội, đừng nghe chị ấy nói bừa, con không có việc gì."
Sau khi thi đấu chấm dứt, Đội Tỉnh liền phải trở về, Nạp Lan Chi tương
đối lo lắng Diệp Tử Ninh sẽ bị cô lập, Diệp Tử Ninh lại cái gì cũng
không lo lắng.
"Cậu đừng lo lắng, tớ sau khi trở về Đội Tỉnh địa vị sẽ cao hơn trước,
sẽ càng có nhiều tài nguyên tốt cho tớ, có lẽ huấn luyện viên cũng sẽ
đổi. Cố lên, hy vọng về sau có thể cùng cậu kéo gần khoảng cách một
chút, tớ cũng sẽ không từ bỏ." Diệp Tử Ninh kiêu ngạo nói.
Cô có kiêu ngạo của cô, cô biết Nạp Lan Chi muốn cô cùng cô ấy tập luyện dưới trướng Lưu Kiện, nhưng cô không muốn nắm giữ tài nguyên của bạn
mình, cũng không muốn mất đi kiêu ngạo của bản thân. Huấn luyện viên Lưu rõ ràng chỉ muốn mang một mình A Chi, nếu A Chi nói với huấn luyện viên Lưu, huấn luyện viên Lưu có lẽ sẽ đồng ý, nhưng có viên minh châu A Chi này ở trước, cô cũng không phải quan trọng như vậy.
Nạp Lan Chi nhìn Diệp Tử Ninh đi theo Đội Tỉnh lên xe, đứng ở cửa xe, Diệp Tử Ninh hướng cô vẫy vẫy tay.
Nạp Lan Chi cũng hướng cô ấy vẫy vẫy tay.
Tái kiến.