Hoa Cường cùng Hoa Chiêu đều sửng sốt.Hoa Cường chưa bao giờ nghĩ rằng cháu gái gả đi chỉ sau một bữa ăn.
Hoa Chiêu lại không nghĩ rằng trong vòng ba ngày cô lại nhận được lời cầu hôn thứ hai…cái vận đào hoa này còn vượng hơn so với cô là một mỹ nhân ở kiếp trước! Thực sự là khiến cho người ta vừa mừng vừa lo.“Các người đã tới chậm, cháu gái của ta đã đính hôn rồi.” Hoa Cường đột nhiên nói ra.Mọi người trong phòng sững sờ, bọn họ tới chậm một bước?.“Định cho nhà ai rồi hả?” Lão yêu bà vội vàng hỏi.“Cái này cũng không cần các ngươi quản” Hoa Cường nói, rốt cuộc Diệp Thâm còn chưa trở về, ông cũng không dám đánh cuộc.Lão yêu bà thế nhưng lại hiểu lầm, tưởng Hoa Cường viện lý do.Thật sự chướng mắt con trai bà? Lão yêu bà hung hăng liếc Hoa Chiêu, thực sự không biết xấu hổ.“Ông nội Hoa Chiêu, người có điều kiện gì cứ việc nói!” Ngoại trừ đòi tiền, cái gì cũng dễ nói.“Hoa Chiêu nhà tôi thực sự có nhà chồng rồi, sau này các ngươi sẽ biết.” Hoa Cường cũng đứng dậy tiễn khách.Hai ông cháu thái độ đều rất kiên quyết.
Dân quê cũng cần thể diện đấy, lão yêu bà còn muốn nói thêm điều gì nữa, Vương Chí Dũng cùng bà mối lại sượng mặt đi ra ngoài.
Lão yêu bà không có biện pháp nên cũng phải theo ra ngoài.Hoa Chiêu qua loa khách khí mà nói hai câu, không thể tiễn họ ra sân, còn phải vào bếp chuẩn bị nấu cơm.Cô đem thịt mua mấy hôm trước đều lấy ra hầm cách thuỷ, đã vài ngày rồi, không ăn sẽ hư mất.Đi ra khỏi sân nhỏ, lão yêu bà vừa vặn ngoái đầu lại trông thấy, xem cô thoáng cái đem nửa cân thịt ném vào nồi, lập tức đau lòng mà nhe răng trợn mắt.“Miếng thịt lớn như vậy, mỗi lần cắt hai lát, một tháng đều có thể ăn thịt, thật tốt! Hoa Chiêu này thực sự phung phí a, không được, tôi phải vào nói với nó.”Bà mối hung hang trừng mắt một cái, gắt gao giữ bà ta lại: “Còn chưa phải là người nhà người ta, bà còn muốn quản người ta ăn thịt thế nào” Nếu để cho bà ta cứ như vậy đi vào nói, bà liền cảm thấy mất mặt.Chõ mõm quản tới trong nồi nhà người khác? Một bộ dạng thèm muốn chết, thực sự xấu hổ chết mất.Nhà họ Vương nghèo, đến nỗi heo con cũng không có tiền mà mua, nếu mua cũng không thừa lương thực cho heo ăn, cho nên nhà họ đã rất lâu không ăn thịt rồi.
Tuy chỉ nhìn thấy thịt tươi, lão yêu bà đều muốn chảy nước miếng rồi.
Vương Chí Dũng cũng không khá hơn chút nào, nhưng hắn ta sĩ diện, nên không quay đầu lại nhìn.Hoa Cường đau lòng cháu gái, cam lòng cho con bé ăn, lời đồn này ngược lại đúng sự thật.Lão yêu bà bị bà mối lôi đi từng bước.
Trong miệng bà lẩm bẩm nói: “Đứa con dâu Hoa Chiêu này, tôi muốn định rồi”.
Nhưng nhà người ta không đáp ứng, bà lại không có biện pháp gì tốt.“Con trai, con nói phải làm sao bây giờ a?” Bà hỏi Vương Chí Dũng, người con trai cả này là trụ cột trong lòng bà.Vương Chí Dũng quay đầu nhìn thoáng qua khói bếp lượn lờ, bọn họ đi chậm rãi, hương thơm trong nhà vậy mà bay qua, cái hương vị kia làm cho anh ta không tự giác mà nuốt nước miếng.“Ngày mai con lại đến” Anh ta nói.Liệt nữ sợ triền lang, một người phụ nữ mà thôi, làm thế nào mà không thu thập được? Hơn nữa phải mềm không được cứng…cái này anh ta cực kỳ có kinh nghiệm, anh ta biết rõ đánh vào đâu có thể khiến cho phụ nữ đau đến có khổ mà không nói nên lời.Thấy con trai thề son sắt, lão yêu bà yên tâm, một đường nuốt nước miếng đi về nhà.…….Hoa Chiêu căn bản không đem mấy người vừa rồi để trong lòng, ăn cơm xong liền lên núi.Cô phải chuẩn bị chút gì ăn cho đàn heo con, mấy con heo nhà cô còn chưa đủ lớn cho hai người ăn được đây này.Hoa Chiêu lại lấy đòn gánh đi lên núi, lúc này là thời gian nghỉ trưa, lại gặp không ít thôn dân.
Thậm chí có người còn chủ động nói chuyện với cô.
“tiểu Hoa ah, lên núi đấy à?”Người nói chuyện thái độ không tệ, chỉ là chào hỏi bình thường, Hoa Chiêu cũng tươi cười nói chuyện: “Đúng vậy a thím Tôn, cháu lên núi đào thức ăn cho heo.”“Lại đi suối nước nóng bên kia à?” Thím Tôn hỏi.“Đúng vậy a” Không qua bên kia thì đi đâu, vùng phụ cận những cọng cỏ non chỉ vừa mới nhú, cô chỉ có thể đào ở chỗ kia.Thím Tôn há mồm, muốn nói lại thôi, cuối cùng cái gì cũng không nói, cười cười đi qua.Hoa Chiêu có chút kỳ quái.
Nhưng gặp được người thứ hai chủ động cùng cô nói