Hai người đàn ông mặc quân phục, khuôn mặt nghiêm túc tiến vào thôn, hỏi thăm rồi đi nhà Triệu Lương Tài trước.
Toàn bộ thôn trang đều kinh động, mọi người đều đứng trong sân nhà mình nhìn về hướng nhà Triệu Lương Tài.Xảy ra chuyện gì? Có phải lại muốn họp hay không? Lần này là phê đấu ai?.Mỗi người đều rất khẩn trương, Triệu Lương Tài cũng vậy.Kết quả bên kia mở miệng hỏi thăm về Hoa Chiêu, ông sững sờ một hồi, sau đó lại nghĩ đến, chẳng lẽ Hoa Cường xảy ra vấn đề gì? Lớn tuổi như vậy rồi mà còn bị xử lí? Đang còn bệnh trên người đấy, quá đáng thương rồi.“Đứa bé Hoa Chiêu kia a, chưa từng làm bất cứ điều xấu gì.” Ăn được uống được nhiều lắm, nhưng lại không ăn uống của nhà người khác, không coi là việc xấu a? Còn về việc đánh cha me, cha sớm mất, mẹ cũng không có, dù sao ông cái gì cũng đều không nghe thấy qua.
Về phần không làm việc…béo như vậy, đi một bước đều chật vật, không làm việc ông cũng lý giải được.
Hoa Chiêu hai ngày trước một câu lại một câu kia bác…Hơn nữa Triệu Lương Tài đối với Hoa Cường đồng tình, một câu khó nghe cũng chưa nói.Hai người hỏi Hoa Chiêu, cũng hỏi Hoa Cường, chủ yếu là quan tâm ông mấy năm nay sinh hoạt ra sao.
Hai người này trước khi đến đã điều tra thân phận Hoa Cường, không tra không biết, một khi đã tra liền giật mình, trong vùng núi hẻo lánh của bọn họ, vậy mà có một lão anh hùng?.
Những lão anh hùng này, không phải nên dưỡng lão trong đại viện ở thủ đô sao? Bằng không cũng nên an dưỡng trong tỉnh a.
Đây nhất định là do không muốn cho quốc gia tăng thêm gánh nặng a! Đến cả tiền trợ cấp, cũng chủ động yêu cầu mức thấp nhất, thực sự là một anh hùng.
Hai người thực sự kính nể, đối với Hoa Chiêu hỏi thăm, cũng là theo tiền lệ hỏi thăm.
Từ khi sinh ra đến giờ cháu gái của vị lão anh hùng trong thâm sơn cùng cốc này có sảy ra chuyện gì?Triệu Lương Tài thấy thái độ họ rất tốt, khôn giống như là muốn bắt người, mới dám thăm dò hỏi: “Hai vị tới để thăm Hoa lão anh hùng hay sao? Nhà ông ấy gần chân núi, tôi đưa mọi người qua đấy!”“Lần sau lần sau, lần này chúng tôi còn có việc.” Một người nói ra.Theo lí bọn họ nên đến nhà Hoa Chiêu để trực tiếp gặp mặt thẩm tra, còn có bản khai cần cô kí tên.
Nhưng phía trên cố ý nói không cần đi, cô gái sẽ thẹn thùng, Diệp Thâm còn muốn cho cô một sự ngạc nhiên đấy.
Việc của mấy người trẻ tuổi, bọn họ cũng không hiểu, dù sao nghe lệnh mà làm là được.Đây là Diệp Thâm cố ý giao phó, nhăn nhủ Tần Hướng Đông đấy, anh sợ dượng biết bộ dạng Hoa Chiêu sẽ phản đối…Triệu Lương Tài cẩn thận từng li từng tí mà hỏi thăm: “Có chuyện gì à?”Hai người liếc nhau, cũng không phải việc gì không tốt, sợ bọn họ đoán bậy, quấy rầy lão anh hùng, một người nói ra: “Đồng chí Hoa Chiêu muốn kết hôn với gia đình trong quân đội, chúng tôi như thông lệ tới thẩm tra chính trị.”Bây giờ không phải giống thời sau, thẩm tra chính trị quân hôn, phải có văn bản để giải quyết, hiện tại cái gì cũng đều rất nghiêm, đặc biệt là thân phận đặc thù của Diệp Thâm.
Người tới chẳng muốn trực tiếp hỏi tiểu đội trưởng, còn muốn đi trong thôn, tìm thôn dân nghe ngóng Hoa Chiêu, nếu trong tư tưởng có vấn đề, khẳng định là không được.Triệu Lương Tài nháy mắt vài cái, đột nhiên nhớ tới cậu thanh niên mặc quân phục mấy hôm trước, chàng thanh niên rất đẹp trai, ông phải quay đầu nhìn lại vài lần.Hoa Chiêu liệu có xứng với người ta?...Như thế nào đột nhiên có cảm giác cay mắt! Ông thậm chí trong nháy mắt có chút hối hận vì đã không nói vài lời không dễ nghe đấy.
Nhưng lý trí rất nhanh đã trở về, ông cái gì cũng khôn nói,đưa hai người ra ngoài tìm những thôn dân khác.Ông cố ý dẫn người đi nhà họ Mã phía Đông của thôn.
Buổi sáng hôm nay ông còn nghe thấy con dâu Mã gia khoa trương khen Hoa Chiêu đây này.
Quả nhiên, tại Mã gia, Hoa Chiêu bị thổi phồng thành một đoá hoa.
Sau đó lại đi nhà ông ba Lưu, Hoa Chiêu thoáng cai mua 4 con heo, là khách hàng lớn, bọn họ cũng nói vài câu hữu ích.
Lại nói, đứa nhỏ trung thực nhà ông, cũng chưa từng bị Hoa Chiêu đánh, Hoa Chiêu đối với nhà ông không cừu không oán đấy, nên nhà ông cũng không keo kiệt nói tốt.Lại đi mấy gia đình có đứa nhỏ từng bị Hoa Chiêu đánh qua, nhưng bị Triệu Lương Tài nhìn chằm chằm, nên cũng không ai nói xấu Hoa Chiêu.Hai người thoả mãn viết, vẽ vào cuốn sổ một cách hài lòng, lại một người xuất sắc sắp gia nhập đại gia đình quân tẩu bọn họ.Hai người rời đi, trong thôn lại bùng nổ rồi.Ngày đó Diệp Thâm đến, kì thật không ít người nhìn thấy.
Chàng trai cao lớn đẹp trai kia,một người đã gặp sẽ không quên được, họ không dám trèo cao, làm sao lại để Hoa Chiêu