Hôm nay, Hoa Chiêu nhận được kiện hàng đến từ phương xa.Hai cái bao tải to, làm cho cô sững sờ.
Quà của Diệp Thâm? Anh ấy đang ở trong quân, có thể có đồ gì cho cô? Thật kỳ lạ, cũng thật kích động.
Cô đột nhiên tìm lại cảm giác mở bưu kiện trước đây.Lúc Diệp Thâm nhận được đồ cô gửi, có phải anh cũng có cảm giác này không? Vui mừng cùng chờ mong.
Xem ra sau này có lẽ nên thường xuyên gửi đồ qua bưu điện cho anh ấy mới được.Bao tải bị mở ra, bên trong là những túi vải bố.
Cái thứ nhất mở ra, là đệm giường, cả người lớn và trẻ em đều có.
Hoa Chiêu nở nụ cười, không nghĩ tới Diệp Thâm vậy mà thật sự chuẩn bị!Cô cùng hắn tố khổ, một là làm bộ đáng thương, hai chính là cố ý thăm dò, nhìn xem hắn biểu hiện như thế nào, vẫn là viết thư an ủi một chút, hay là làm một cái gì đó.
Hiện tại, đáp án của anh làm cho cô phi thường hài lòng.Mở bao vải thứ hai, là một đống áo bông, người lớn và trẻ nhỏ đều có.
Hoa Chiêu cười đến vui vẻ, thật sự không tệ, còn có phần của cô, thêm 10 điểm.Đem túi thứ ba mở ra, một kiện áo khoác bằng da chồn màu đen dày dặn, mặc vào liền che từ đầu đến chân, với hình thể hiện tại khoảng 75 cân của cô, mặc vào nhìn giống như một con gấu đen lớn.“Đây là lông gì vậy ông nội?” Hoa Chiêu hỏi.Đời trước cô cũng chưa từng mua qua mấy cái đồ này, khi đó cô ủng hộ bảo vệ môi trường, hơn nữa lúc đó lông thú cũng không còn thịnh hành nữa.
Nhưng hiện tại, lúc này, lại cực kỳ phổ biến, hơn nữa đây cũng là công cụ chống lạnh khi đi đường mùa đông lý tưởng nhất.Mùa đông của Đông Bắc những năm 70 cực kỳ lạnh, nhiệt độ dưới ba bốn mươi độ, đi ra ngoài chỉ mặc áo bông thì không đủ, trong phút chốc đã bị đông lạnh.Phải có một áo da thú, bình thường là da dê, loại này rất thông dụng.Hoa Cường ai ôi một tiếng rồi cười rất vui vẻ: “Cái này mới ấm áp, hắn rất có lòng, có lòng rồi.” Ông cười híp mắt.Ông cũng đã từng có mấy món đồ này, về sau lúc rời thủ đô, cũng không mang theo.Hoa Chiêu trong lòng cũng tràn đầy vui mừng, chuẩn bị áo bông cho cô là trách nhiệm, chuẩn bị áo lông thú cho cô, thực sự có đủ tâm ý…Ai nha! Anh ấy thật sự khẩu vị nặng!Hoa Chiêu che mặt cười cả buổi, tiếp tục mở kiện đồ.Mấy túi vải bố còn lại, tất cả đều là đồ ăn, Các loại đồ ăn vặt, bánh ngọt, trái cây, đều là những đồ hiếm có thời điểm này.
Đặc biệt là thôn nhỏ trong núi này, cô dám chắc người trong thôn cả đời còn chưa thấy qua.Cuối cùng còn có một túi vải nhỏ được bọc kín.
Hoa Chiêu tò mò mở ra, bên trong là một bản ghi chép, và mấy tập phiếu lương thực rơi ra.
Phiểu lương thực cả nước 200 cân, phiếu thịt 50 cân, phiếu dầu 20 cân.“Ôi chao ôi chao” Hoa Cường cười đến không biết nói gì cho phải.
Hiện tại lương thực cùng thịt không phải cứ có tiền là có thể mua được, nhất định phải có phiếu.
Ông cũng không định làm phiền Vương Mãnh, số phiếu lương thực và phiếu thịt mà ông cần chắc chắn sẽ hắn sẽ lấy từ khoản tiết kiệm được ở nhà đưa ông.Hiện tại thì tốt rồi, ông cũng không lo cháu gái bị đói nữa.
Tuy nhiên cháu gái ông, bây giờ thật sự cũng không ăn được hết nhiều như vậy, nhưng lo trước khỏi hoạ, trong lòng ông mới thấy yên tâm.Hoa Chiêu đem tập phiếu này cất kỹ, sau đó xem nội dung bên trong quyển bút ký.Từng dòng chữ nhỏ xinh đẹp, viết những điều cần chú ý khi mang thai.
Nội dung ngắn gọn đầy đủ, cùng những hiểu biết kiếp trước của cô cơ bản giống nhau, có thể thấy được đây là người có chuyên môn viết ra.
Dòng cuối cùng, cô rốt cuộc cũng biết người viết chữ là ai, Diệp Phương, cô của Diệp Thâm.Cô cũng biết, những thứ này đều là Diệp Thâm nhờ cô của anh ấy chuẩn bị đấy.Mặt khác, một câu nói dư thừa cũng không có, cái gì mà “rất hân hạnh được biết cháu”, “Hoan nghênh cháu gia nhập đại gia đình Diệp gia”…mấy loại lời nói khách khí đều không có.
Cô cũng không cảm thấy người viết chướng mắt hay lãnh đạm vơi mình.
Từ những nét bút nghiêm túc, dặn dò chi tiết, có thể nhìn ra thiện ý của bà ấy đối với cô.Hoa Chiêu cười đến vui vẻ, người cô bên nhà chồng này, về sau có thể kéo đến cùng chiến tuyến với cô rồi, cũng không biết cha mẹ chồng là người như thế nào.Đã hai lần bán manh rồi, lần sau có thể hỏi Diệp Thâm chính sự….nếu cần thiết, có lẽ cô nên thử lấy lòng cha mẹ chồng một chút.Đương nhiên, cô trước tiên vẫn cần nịnh nọt cha bọn trẻ một chút, phần