Hoa Sơn vẫn không lên tiếng.Vợ Đại Ngưu chớp mắt, nhếch miệng: “Chậc chậc chậc, mọi người nhanh nghe một chút, đứa nhỏ này nói cái gì vậy, quả thực họ hang thân thích lúc đó giúp nhau đem hái đồ ăn, vậy mà trở thành đòi hỏi đồ ăn rồi hả? giống như chúng ta là ăn mày vậy!”Ở vùng núi, đất bằng thiếu, địa thế hẹp dài, hang xóm cách nhau xa, nhưng Hoa Sơn hùng hổ đưa người đến nhà Hoa Cường, cũng có rất nhiều người nhìn thấy.
Toàn bộ người xung quanh tổng cộng cũng không có mấy gia đình, hôm nay chính là đúng lúc nông nhàn nên cùng đến xem náo nhiệt.
Chỉ có điều vì tính cách của Hoa Cường và Hoa Sơn nên lúc xem náo nhiệt họ đều tương đối yên tĩnh.
Cái này nếu là nhà người khác náo nhiệt, bọn họ đã ở bên mở đại hội thảo luận rồi.
Bất quá Hoa Chiêu nói lời này xác thực mất lòng người, thân thích bằng hữu ông nội hái đồ ăn đều tuỳ tiện, gọi là tặng không nên nói là yêu cầu.“Thím Đại Ngưu nói chuyện that dễ nghe, thật sự thân thích, lại giúp nhau đem hái đồ ăn?” Hoa Chiêu trên mặt cười như không cười, giễu cợt nói: “Người nào mà không biết nhà cháu đồ ăn quanh năm không đủ ăn? Ông nội của cháu hang tháng còn phải dùng tiền ra ngoài mua thức ăn! Mà người nhà các người lại để cho cháu đến hái đồ ăn rồi hả? Cháu bởi vi hái đồ ăn mà bị các người đánh qua rồi!”.Đó là mấy năm trước, lúc nguyên chủ còn nhỏ, vườn rau xanh trong nhà không đủ cho cô ăn, cô cũng biết trong thôn, chỉ cần nhà thân thích có dư, đồ ăn trong vườn đều là giúp nhau đưa qua đấy, kết quả nguyên chủ tới nhà Hoa Sơn hỏi ít rau, lại bị đánh tới.Thím Đại Ngưu trên mặt có chút xấu hổ, nhưng vẫn mạnh miệng cứng rắn, nhỏ giọng nói: “Nhà chúng ta tầm mười miệng ăn, chính mình còn chưa đủ đâu, làm sao mà dư thừa cho cháu.”“Thím nói đúng!” Hoa Chiêu lớn tiếng nói: “Vốn là đạo lý này! Đồ ăn nhà ta chính mình còn chưa đủ ăn đâu, làm sao mà dư thừa cho ngươi.”Lời nói này, quả thực chắn đến sít sao đấy, vợ Đại Ngưu bị nghẹn một trận thở không ra hơi.
Mọi người trong gia đình Hoa Sơn chống cuốc, nhìn Hoa Chiêu lại nhìn Hoa Sơn.Hoa Sơn nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu.
Hàng xóm xung quanh cũng ngạc nhiên nhìn Hoa Chiêu, thật sự không tưởng tượng được, những lời nói mạch lạc rõ ràng nghẹn chết người mà đứa cháu gái như con gấu đen của Hoa Cường có thể nói được.Hoa Cường đã kích động muốn gạt lệ.Hoa Chiêu lại nhìn Hoa Sơn nói thẳng: “Ông nội Sơn, nhà của ông muốn thành tâm hỗ trợ, cháu gái cảm ơn ông.
Nhưng nếu ông muốn lấy danh nghĩa hỗ trợ để chiếm lấy nhà của cháu thì mời đi thong thả, không tiễn.”Xung quanh đều tĩnh lặng, không khí tựa hồ như đông đặc lại.Hoa Sơn chăm chú nhìn Hoa Chiêu vài giây, đột nhiên hô lớn một tiếng: “Chúng ta đi.”.
Cứ như vậy dứt khoát, không biết xấu hổ, một tiếng này tương đương với việc thừa nhận ông ta mang ý nghĩ xấu mà đến.
Nhưng Hoa Sơn căn bản không quan tâm, ông ta vốn là một tên lưu manh, không biết xấu hổ, nếu muốn mặt mũi thì đã không đảm đương nổi cái danh lưu manh.
Gia đình Hoa Sơn cũng đồng loạt thu cuốc, theo sau ông ta đi ra ngoài.
Thời điểm đi ra, mỗi người đều quay đâu lại trừng mắt nhìn Hoa Chiêu.Hoa Sơn có 5 con trai, trong nhà thực sự không ở nổi, nhưng cũng chỉ đem hai nhà con trai thứ ba và thứ tư phân ra ngoài, ba người còn lại đều cùng ông ta ở một chỗ, không ở riêng.
Không ở riêng nên cũng không được phân nền nhà.
Nhà Hoa Đại Ngưu 3 trai, Nhị Ngưu 3 trai 2 gái, nhỏ nhất Hoa Thái Ngưu 25 tuổi còn chưa kết hôn.
Cả nhà 15 miệng ăn ở cùng một chỗ, một mẫu sân nhỏ quả thực không đủ ăn.
Bọn họ đã sớm để mắt đến nhà của Hoa Cường, chỉ đợi đến ngày ông tắc thở.“Chậm đã!” Hoa Chiêu đột nhiên hô.Cả nhà Hoa Sơn đứng lại, quay đầu nhìn Hoa Chiêu.
“Ông nội Sơn, ông cháu đang bệnh, không thể sinh khí, hai nhà chúng ta cũng không có giao tình sâu như vậy, về sau nhà các người không có việc gì cũng đừng có đến nhà, có việc lại càng không nên đến.
Bằng không cháu liền hoài nghi, mọi người muốn cố ý chọc cho ông nội cháu tức chết, để chiếm phòng ốc nhà cháu.”Lời này cứng rắn làm cho không khí đều lạnh xuống ba độ.
Hoa Sơn trừng mắt, hung ác nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu.Hoa Chiêu lại