Vẻ mặt Tô Lạc Ương lúc nói lời này rất thành khẩn, còn vừa khéo chảy xuống vài giọt nước mắt.Hừ, ai mà không biết diễn kịch, nếu bàn về chuyện này, Tô Lạc Ương cô không kém bất cứ kẻ nào hết.Vốn dĩ dáng vẻ Tô Lạc Ương đã nhìn vô cùng mềm yếu đáng thương, lúc này khóc lên lại càng khiến trái tim mọi người tan ra.Quan trọng nhất là Tô Lạc Ương không hề thể hiện mình làm ra vẻ, lúc này cô biểu hiện mình nhận sai không dám tái phạm.
Nếu diễn kịch, nhìn thế nào cũng thấy có chút diễn bên trong.Giống như Tô Ngọc Oánh, mặc dù dáng vẻ luôn suy nghĩ cho nhà họ Tô, nhưng sự khinh miệt trào phúng Tô Lạc Ương nơi đáy mắt lại làm cô ta bại lộ.Tô Minh Khôn và Hoa Tú Trà đều bị bộ dạng ngoan ngoãn này của Tô Lạc Ương làm cho kinh sợ.
Trước kia cô gái nhỏ này thấy bọn họ liền trốn, hai người vừa thấy dáng vẻ đó đã phiền lòng.
Hiện tại cũng chỉ rời đi mấy tháng, sao lại thay đổi lớn đến thế, nếu không phải vừa rồi có cái bớt hình bán nguyệt kia chứng minh, không biết chừng bọn họ thật sự không dám tin tưởng cô gái đang quỳ gối trước mặt mình là cháu gái nhỏ của mình.Vốn Hoa Tú Trà còn vô cùng tức giận, nhưng nhìn Tô Lạc Ương thế kia lại khiến sự tức giận trong lòng bà ta không dậy nổi, sắc mặt nhu hòa không ít: “Được rồi, đừng khóc, hiểu được chuyện này sớm hơn không phải tốt hơn à, hiện tại cháu hiểu chuyện như vậy cũng tốt cho ba mẹ cháu.”Lúc này Hắc Ảnh trốn bên ngoài đã ghi lại đoạn đối thoại của mọi người trong phòng gửi cho người đàn ông đầu bên kia điện thoại.Lúc này, gác mái trong Kỳ Trạch.Kỳ Mặc Trần ngồi trên ghế sô pha dài bọc da thật, dai chân thon dài gác lên nhau, trong tay cầm chiếc điện thoại mới nhất năm nay.
Giờ phút này, anh đang nghe bản ghi âm thuộc hạ gửi tới.Anh đã sớm điều tra thân thế và bối cảnh của Tô Lạc Ương, biết cô chẳng có địa vị gì ở nhà họ Tô.
Bây giờ đột nhiên trở về như thế có thể sẽ có hại, không ngờ cô vừa dùng dăm ab cậu đã hóa giải tình huống của mình.“Chủ tử, chúng tôi mang đồ....” Hắc Ảnh nhìn cảnh tượng trong phòng khách nhà họ Tô, nói.“Đưa vào đi, nói thông minh một chút!”“Vâng!”Tô Lạc Ương nghe hai cụ nhà họ Tô