Sau khi được Dạ Ương cho phép, dì Thu đi vào rồi nâng Dạ Ương dậy, cuối cùng đi về phái phòng tắm.
Lúc bà ấy lấy cái chăn bọc trên người Dạ Ương ra, nhìn cả người cô ngập tràn vết xanh tím, thậm chí còn chảy máu, cho dù trên mặt bĩnh tĩnh không gợn sóng như giếng cổ, nhưng đồng tử vẫn co lại vài phần.
Dì Thu vừa lau sạch cơ thể cho Dạ Ương vừa nói: “Cô Lạc Ương, cô không nên làm chủ tử không vui, cuối cùng người bị thương cũng là cô thôi!”Dạ Ương: “…”Mẹ nó, làm gì có chuyện cô chọc người đàn ông kia không vui chứ, vừa mở mắt đã bị tên khốn kia ép dưới thân, đến bây giờ vẫn không hiểu đay là tình huống gì đấy, hiểu không hả!Dì Thu thấy Dạ Ương không nói gì, cho rằng trong lòng cô bây giờ vẫn còn khó chịu, cô gái này được chủ tử mang về đây mấy tháng trước, hình như cô gái này không hề có tình cảm gì với cậu chủ.
Thôi, tâm tư của chủ tử cũng không phải thứ bà ấy có thể đoán được.
Sau khi dì Thu giúp Dạ Ương lau sạch cơ thể, lúc này mới phát hiện quần áo mình lấy tới căn bản không thể che hết được những dấu vết trên người cô, bà ấy lại tiếp tục rời phòng đi tìm quần áo cho Dạ Ương.
Từ lúc dì Thu tắm rửa, từ đầu đến cuối Dạ Ương không hề nói một câu, bởi vì hiện tại trong đầu cô đang tiếp thu những thứ không thuộc về mình.
Tô Lạc Ương, con gái nhỏ nhất của nhà họ Tô ở Đế Kinh, bấy giờ 18 tuổi, sắp tham gia thi đại học, từ nhỏ địa vị của Tô Lạc Ương ở nhà họ Tô đã chẳng ra gì, tính cách còn vâng vâng dạ dạ làm người ta cực kỳ muốn ức hiếp.
Ở nhà họ Tô không có địa vị gì cũng đành, đã thế trong trường học còn thích một tên tiểu bạch kiểm nghèo kiết xác, bị nhà họ Tô biết được nên suýt nữa đuổi khỏi nhà.
Cuối cùng không biết vì sao lại được Kỳ Mặc Trần coi trọng, cuối cùng bị đưa tới trong nhà nhà.
Tô Lạc Ương sống ở đây cũng không tệ lắm, chẳng qua cô rất bài xích Kỳ Mặc Trần nên chịu không ít đau khổ.
Còn một chuyện nữa, mỗi tháng Tô Lạc Ương đều sẽ hôm mê mấy ngày mà không hiểu lí do vì sao.
Từ trong trí nhớ của nguyên chủ, Dạ Ương cũng đại khái hiểu được tình huống, nhưng cô lại hoàn toàn không biết gì về Kỳ Mặc Trần.
Chỉ biết người đàn ông này rất nguy hiểm, thứ anh muốn sẽ không có khả năng trốn chạy dưới mí mắt anh.
Còn có một vấn đề nữa, cô gái này sao lại chết thế, vì sao trong đầu cô không có bất kỳ phương diện về ký ức này.
Dì Thu rất nhanh