Chu Quảng An cũng thật đau đầu, cậu ta làm sao có thể nghĩ tới thể chất của An Vân Sam lại kém như vậy, không bằng một nửa người bình thường, động một tí liền ngất xỉu.
Cái này gọi là gì?Cảm xúc của mọi người đều vô cùng xấu, đối với tân binh An Tiểu Sơn này mười phần bất mãn, hoàn toàn không còn cách nào để cô hòa nhập với tập thể.Vì vậy, sau bữa tối Chu Quảng An tìm đến An Vân Sam chuẩn bị nói chuyện riêng với cô."Tiểu Sơn, hôm nay vất vả rồi." Chu Quảng An nói.Hai người ngồi bên lề đường, bên cạnh thỉnh thoảng có quân sĩ đi ngang qua.An Vân Sam vẻ mặt có chút ủ rũ, huấn luyện ban ngày đối cô tiêu hao mười phần sức, cô chưa từng nghĩ tới, vậy mà có một ngày cô sẽ bị vài cái động tác lăn lộn làm cho không chịu được như thế."Đội trưởng có việc gì mời nói đi." An Vân Sam ngày thường không nói nhiều, cô biết hôm nay Chu Quảng An tìm cô là có việc muốn nói.
Chu Quảng An cởi mũ ra, suy nghĩ trước sau một chút, tựa hồ là suy nghĩ nên nói như thế nào, sau một lúc lâu mới mở miệng nói: "Cậu cũng đừng có áp lực, coi như là một lần chúng ta họp đời sống dân chủ, có gì khó khăn đều có thể nói với tôi.""Không khó khăn." An Vân Sam nói, trên mặt cô từ đầu tới cuối đều không có biểu cảm gì, bình thản yên lặng.Chu Quảng An cười gượng một chút, thế này vẫn là không có gì khó khăn?Nói tới đây, cậu ta đột nhiên nhớ tới việc An Vân Sam xin nghỉ, thuận miệng hỏi: "Việc nhà đều thu xếp ổn rồi chứ?"Cậu ta hỏi chính là việc mai táng."Thu xếp ổn rồi"."Cậu cũng không cần quá buồn, sinh lão bệnh tử là lẽ thường, tôi cũng sẽ không an ủi cậu, quả thực là nói lời nho nhã.
Tôi chẳng qua cũng chỉ là người kém văn hoá, đã vài năm không học rồi.
Tôi thấy cậu gầy đi nhiều so với lúc mới đến đây.
Tôi đoán thời gian này cậu ăn uống không tốt.
Xử lý việc trong nhà khiến cậu ăn không ngon ngủ không yên, lại còn lo nghĩ kiệt sức, thảo nào thể chất của cậu lại trở lên kém như vậy."Chu Quảng An đang nói, bỗng nhiên cảm thấy chân tướng rõ ràng, nguyên nhân thể chất của An Vân