Sau khi nghe thấy, An Vân Sam hơi sững người, nhưng không có chút dấu hiệu nào, vẫn an phận đứng trong đội, đợi một lúc cùng mọi người huấn luyện, nhưng khuôn mặt Liêm Hữu Tài có lại có vẻ cay đắng, nếu như không phải vì tên đó vẫn luôn do Phó ma quỷ phụ trách, cậu ta sẽ nghĩ rằng đội trưởng cố tình không đi cùng cậu ta.
Tuy nhiên, đó cũng không phải là hoàn toàn không thể.
Kỹ năng chiến đấu của các tân binh đã bước vào giai đoạn tiếp theo, nhưng ngay cả giai đoạn đầu tiên An Vân Sam cũng không biết, vì vậy cậu ta có thể dạy kèm cho cô!Nghĩ đến đây, Liêm Hữu Tài cảm thấy nhẹ nhõm.
Chu Quảng An để bốn người họ một bên tiến hành thực chiến, bắt đầu dạy những tân binh còn lại một loạt các kỹ năng chiến đấu mới.
Từng động tác đều phải mạch lạc, phân chia động tác đơn giản nhưng muốn nó trở lên mạch lạc thì tương đối khó, vận dụng những động tác mạch lạc đó vào thực tế lại càng khó.
Đối với tân binh chưa biết gì mà nói, đây là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, cần có hiểu biết nhất định, cơ thể cần nhịp nhàng, cho dù như vậy cũng phải có thời gian biến hóa.
Tục ngữ có câu, trăm hay không bằng tay quen, luyện nhiều lần cũng vậy, chính là để khắc sâu những động tác này vào trong đầu, khi gặp phải đối thủ có thể trong tiềm thức sử dụng nó mà không cần thời gian để suy nghĩ.
“Thời gian để các cậu suy nghĩ, người khác đã đánh các cậu xuống đất rồi!” Chu Quảng An đi tới đi lui phân tích động tác trước các tân binh, “Mọi động tác đều cần phải tiêu chuẩn, tiêu chuẩn rồi mới quen thuộc với nó, nếu như cái các cậu quen thuộc không phải là tiêu chuẩn, như vậy ngay cả khi nó trở thành một thói quen, đó cũng là một thói quen sai lầm.
"Cậu ta đi đến bên cạnh An Vân Sam, trong sáu tân binh còn lại, chỉ có cô là người đạt tiêu chuẩn nhất, thậm chí động tác của cô cũng khá vừa mắt.
"Tiểu Sơn làm tốt lắm, tư thế rất chuẩn, cậu đến đây, đến xem cánh tay của An Tiểu Sơn để ở đâu, lại nhìn cậu, yếu ớt như vậy, làm sao có thể hạ kẻ địch! Cậu học kỹ năng chiến đấu chứ không phải khiêu vũ!"Tân binh bị nói không tin, không phục