Đúng vậy, sẽ không cảm giác được đau đớn, nhưng bạn sẽ sống trong thế giới đó, dây thần kinh không cần phải chịu kích thích, nhưng tâm lý sẽ sản sinh ra cảm giác tương tự.
Vả lại, tuy không cảm giác được cơn đau khi bị bắn trúng, nhưng có thể cảm nhận được lực đánh khá thật!Thẩm Băng đẩy màn hình lên.
Mặt anh ta đã lấm tấm mồ hôi lạnh, sau lưng cũng là một mảng lạnh.
Anh ta kinh hãi nhìn Bạc Dĩ Nhu, cảm giác hơi khó tin: “… Có thể thử lại lần nữa không?”“Được chứ.” Bạc Dĩ Nhu mỉm cười: “Sau khi vào game, nếu anh muốn mở ba lô, chỉ cần nhẩm trong miệng, đồng thời vẫy tay là được.”Thẩm Băng đứng lên, hít sâu vài lần, lại một lần nữa đăng nhập vào game.
Con quái vật khi nãy chính là nhân vật năm xưa anh ta đã từng dùng để chinh chiến trong game, giành được giải quán quân thế giới, xứng với cái tên đại lão “danh bất hư truyền”.
Chỉ là nhiều năm rồi không chơi, những vật phẩm trang bị đắt tiền độc lạ trước đây của anh ta, hết tặng người này rồi lại bán cho người kia, giờ đến bộ giáp cũng không còn, nên mới dễ hạ gục như vậy.Nhưng bây giờ, anh ta đã có chuẩn bị từ trước.
Dựa theo những gì Bạc Dĩ Nhu nói, anh ta khẽ huơ tay, trước mắt lập tức xuất hiện một bảng khung gần như trong suốt, bên trong là những đạo cụ được sắp xếp theo thứ tự.
Anh ta vươn tay ra trượt vuốt.
Giống như màn hình cảm ứng, các đạo cụ cũng theo đó di chuyển lên trên xuống dưới, sang trái sang phải.
Thẩm Băng không dám tin vào mắt mình.
Anh ta lại một lần nữa nghe thấy tiếng vang xé trời của những mũi tên.
Anh ta nhanh chóng bấm chọn chiếc khiên trên màn hình.
Chiếc khiên màu vàng kim chợt nhảy ra khỏi khung cảm ứng, nháy mắt đã to hơn gấp vài lần trong tay Thẩm Băng.
Anh ta xoay người dùng khiên chắn trước người, mũi tên nhọn bị chặn lại.Giáo khiên va đập, phát ra tiếng leng keng lanh lảnh của kim loại.Cơ thể Thẩm Băng cũng chấn động theo.
Cảm giác này, sao có thể chân thật đến vậy! Thậm chí, rõ ràng thực tế lúc này, trong tay anh ta hoàn toàn trống trơn, nhưng khi anh ta nắm tay lại, thật sự cảm giác được đôi tay của mình đang cầm nắm thứ gì đó.
Như thể anh ta đã thật sự xuyên đến một thế giới khác, biến thành nhân vật này vậy! Chính là do chiếc mũ VR này! Chính nó đã khiến não bộ của anh ta sản sinh ra loại ảo giác này!Sau trận kinh hãi vừa rồi, máu trong cơ thể anh ta dần dần sục sôi, trở nên hưng phấn hẳn lên.Những năm gần đây, ngành game cạnh tranh khốc liệt, game thủ chuyên nghiệp như họ trở thành một trong những nghề hái ra tiền, nhưng Thẩm Băng chơi game không phải vì tiền, mà là vì đam mê và vinh dự.
Song, những năm gần đây, trên thị trường liên tục cho ra mắt những trò chơi mới, nhưng phần lớn đều không có gì mới mẻ.
Các nhà tư bản dường như chỉ nóng lòng muốn thấy được lợi nhuận trước mắt mà một mực yêu cầu phải bắt chước, mô phỏng, sao chép lại những tựa game kinh điển trước đó.
Điều này khiến Thẩm Băng dần dần mất đi niềm đam mê với game.Mới đây, Công ty game Thặng Hải đã cho ra mắt tựa game mới khá hay, mang tên “Tuyệt cảnh sinh tồn”.
Nhưng chỉ là tựa game mới ra mắt, nếu muốn tổ chức giải thi đấu cấp thế giới, ít nhất cũng phải cần ba năm “lên men”.
Nhưng đam mê của anh ta thì không duy trì nổi tới ba năm.
Lần này, anh ta tới tham dự cuộc họp báo là vì đây là sự kỳ vọng cuối cùng của anh ta đối với ngành công nghiệp game.
Nếu không, anh ta đã giải nghệ rồi, không thể cứ mãi dốc toàn bộ tinh lực vào game được.Nhưng hiện tại, Rainbow Age đã đáp lại sự kỳ vọng mong manh kia của anh ta, cho anh ta một bất ngờ siêu to khổng lồ.
Đó là một mô hình game hoàn toàn mới, vượt qua thời đại, mang tính cách mạng, làm ngọn lửa đam mê trong anh ta đang lụi tắt lại một lần nữa bùng cháy mạnh mẽ!Anh ta chạy nhảy, mai phục, ẩn nấp, hạ gục địch, gần như đắm chìm hoàn toàn trong thế giới game.
Nhưng lại không biết rằng, những hành động đó của mình trên thiết bị VR trông buồn cười như thế nào.
Người ngoài chỉ thấy anh ta đang thay đổi hướng chạy trên máy chạy cảm ứng, chạy được một hồi còn đột nhiên làm ra động tác dựa lưng vào vách tường ẩn nấp, hay đang chạy lại đột nhiên bò trên mặt đất mai phục, còn đưa tay lên làm tư thế bồng súng.
Thậm chí còn tinh tế đến độ cong ngón tay bóp cò súng… Trông không khác gì một tên thần kinh không có ai xung quanh.Khán giả có mặt tại hiện trường và khán giả đang xem livestream đều mang một biểu cảm giống như đang xem một màn ngốc nghếch khôi hài hoặc là xem hình tượng nam thần sụp đổ.
Mãi đến khi não bộ của họ dần ý thức được là chuyện gì, mới không còn ai “ha ha ha” nữa.“Á đù?”“Ủa ủa thật á? Thật á? Thật á?”“Có phải tôi bị hoang tưởng rồi không mọi người?”“Đùa! Tôi tôi tôi không tin, sao có thể chứ?”Hiện trường sớm đã không thể yên lặng được nữa.Kevin đứng chờ ở rìa bên cạnh, thấy Thẩm Băng như vậy, anh ta không nhịn được nữa, sốt ruột hỏi Bạc Dĩ Nhu: “Tôi có thể bắt đầu được chưa?”Bạc Dĩ Nhu đáp: “Được rồi.”Kevin hưng phấn tột độ, vội đội mũ VR, đứng lên máy cảm ứng.
Anh ta nghe thấy Bạc Dĩ Nhu nói: “Thần Châu đã tích hợp lại toàn bộ game dưới trướng của Rainbow Age.
Người chơi có thể đăng nhập bằng bất cứ tài khoản game nào đã đăng ký trước đó, miễn là tài khoản đó chưa bị xóa là được.”Sau khi đăng nhập, Kevin nhìn thấy có ba mục hiện ra.
Anh chàng này trước giờ là một người vừa nhây vừa hài, thế mà lại ấn chọn ngay khu 18+, không chút do dự.
Hiển nhiên, khán giả đều trở nên vô cùng phấn khích, dù sao thì cái số 18+ này nghe thôi đã khiến người ta không khỏi liên tưởng rồi.
Con người mà, thứ gì càng cấm cản lại càng tò mò.
Tuy biết rằng, nếu công ty đã dám tung ra trên thị trường, thì chắc chắn không phải thứ gì đó quá nóng mắt.Bạc Dĩ Nhu hỏi lại: “Anh chắc chắn chưa? Tôi khuyên anh suy nghĩ cho kỹ.
Tôi không đề cử khu này cho những ai nhát gan đâu.”Khu vực cấm 18+ tích hợp đủ các thể loại game dưới trướng Rainbow Age như game kinh dị, trinh thám, tận thế cầu sinh.
Nếu là game mobile hoặc là trực tuyến còn được, nhưng đây là game VR, người chơi sẽ sống trong thế giới ảo, cực kỳ kích thích.Kevin không sợ, anh ta dựng thẳng ngón tay cái lên, nở nụ cười tươi rói lộ nguyên hàm răng trắng sáng: “Cô yên tâm, tôi thành niên rồi, hơn nữa gan tôi hơi bị lớn đấy!”Bạc Dĩ Nhu: “Chúc anh thành công.”Thế là, hai khối màn hình lớn bị cắt một nửa tới chỗ Kevin.Ngay sau đó, hiện trường họp báo vang lên âm thanh giật mình hoảng hốt, đồng thời là tiếng thét chói tai như muốn xé rách bầu trời của Kevin: “Aaaaaa cứu mạng aaa~”“Đù đù đù!”“Má, dọa chết bảo bối rồi! Góc nhìn của Kevin kinh dị thế.
Vừa cúi đầu cái đã thấy con ma nữ ngồi xổm giữa hai chân các kiểu á á á!”“Ha ha ha ha đùa chứ, thế quái nào tui vừa sợ đái ra quần, vừa không nhịn được cười ha ha ha”“Ha ha ha ha ha ha ha”Bạc Dĩ Nhu tựa như một nhà tư bản máu lạnh vô tình, mỉm cười nhìn bộ dạng Kevin bị dọa cho kinh hồn bạt vía, không ngừng lăn lê bò lết, kêu trời kêu đất trên máy chạy cảm ứng.
Cô quay đầu nhìn về phía khán giả: “Còn