Bạc Lị nhìn vào mắt Bạc Dĩ Nhu, như thể tìm được tâm phúc của mình, dần dần bình tĩnh trở lại.Có vẻ như chuyện tối nay bị cưỡng chế đưa đến nhà họ Tần đã khiến bà phải chịu không ít đả kích.
Bạc Lị kéo Bạc Dĩ Nhu lại, thủ thỉ với cô những chuyện trước kia.
Kể được một hồi, hốc mắt bà lại đỏ lên.
Bạc Dĩ Nhu khẽ vỗ về lưng bà an ủi.
Lúc cô cụp mắt xuống, nhìn thấy mấy sợi tóc bạc thấp thoáng ẩn hiện trong mái tóc đen của bà, trong lòng chợt nhói đau.Trong thế giới của cô, mẹ cô Bạc Lị chết do tự sát, bà cũng bị chồng phản bội, ba mẹ liên tiếp qua đời.
Khác ở chỗ, năm ấy cô mới mười lăm tuổi đã rời xa gia đình, đắm mình trong đại dương kiến thức bao la, vùi đầu trong viện nghiên cứu phát triển Siêu não.
Trong đầu đều là thế giới và nhân loại.
Không giống Bạc Dĩ Nhu của thế giới hiện tại, là một người thực vật luôn cần mẹ chăm sóc và bảo vệ.
Khi ấy, cô hoàn toàn không biết gì về những chuyện xảy ra trong nhà.
Tin tức cuối cùng mà cô nhận được, lại là tin tử của bà.Có lẽ là bởi vì bà cảm thấy khá yên tâm về cô, nên mới ra đi dứt khoát như vậy.
Cũng có thể là bởi vì cô không đủ quan tâm bà, khiến bà cảm thấy bơ vơ lạc lõng, nên mới tuyệt vọng lựa chọn con đường kia.Sau này, Bạc Dĩ Nhu mới phát hiện ra bức thư bà gửi vào hộp thư riêng của cô đã lâu không dùng đến, trên đó viết: “Mẹ tin một ngày nào đó con gái của mẹ nhất định sẽ trở thành một đại anh hùng, có thể thỏa sức thực hiện ước mơ của con.
Mẹ thực sự mong chờ được nhìn thấy ngày đó.
Chỉ mới nghĩ đến thôi, trong lòng mẹ đã tràn đầy niềm tự hào.”Bạc Dĩ Nhu khẽ vô lưng bà an ủi.
Trong cái vỗ của cô tràn đầy sự chở che và bảo vệ.Quản gia An ngồi phía trước chợt nhíu mày, trong lòng đâm lo sợ.
Sợ cô gái này quá cứng rắn, mà lẽ thường cứng quá thì gãy.Bạc Dĩ Nhu rửa mặt súc miệng xong từ trong phòng tắm đi ra, quản gia An đã giúp cô trải giường tươm tất, nước thuốc ngâm chân cũng đã chuẩn bị xong xuôi.
Cô ngồi xuống ghế sô pha, nhúng chân vào chiếc thùng gỗ chuyên dụng.
Sau đó, quản gia An lại bưng lên cho cô một ly sữa bò nóng.Bạc Dĩ Nhu đón lấy ly sữa, thoáng nhìn anh ta, nói: “Anh làm quản gia, quả thực là đáng tiếc.”Quản gia An sửng sốt, anh ta còn tưởng Bạc Dĩ Nhu đã biết gì đó, nhưng giây sau lại nghe cô ngạo mạn nói tiếp: “Nhưng mà, nếu anh không có mấy năng lực này thì cũng không có tư cách làm quản gia cho tôi.”Quản gia An: “… Đúng vậy, tôi vô cùng vinh hạnh thưa cô.”…Ngày hôm sau, thành phố C và một vài trung tâm trải nghiệm xung quanh đúng tám giờ sáng khai trương.
Mọi người đã bắt đầu nối đuôi nhau xếp hàng ở khu vực quảng trường bên ngoài cửa hàng từ tối hôm qua, thoạt nhìn vô cùng hoành tráng.
Đội ngũ nhân viên an ninh cao to lực lưỡng mặc đồng phục đứng cạnh đó, khiến bọn côn đồ có lưu manh càn rở đến mấy cũng không dám làm càn, ngoan ngoãn xếp hàng theo quy định.Tổng cộng có bốn hàng, trong đó có một hàng dành cho người khuyết tật và đương nhiên, họ sẽ trải nghiệm nằm chơi trong khoang chiếu VR.
Hàng này ngắn hơn nhiều so với ba hàng còn lại, khiến người ta trông mà ngưỡng mộ.Thực ra, những người khác cũng có thể trải nghiệm khoang chiếu VR, nhưng ưu tiên người khuyết tật.
Nói cách khác, nếu bạn sang bên đó xếp hàng, chỉ cần sau lưng bạn có một người khuyết tật, thì bạn mãi mãi cũng không tới lượt.
Vì vậy, mọi người đều không sang bên đó xếp hàng.“Tôi cũng muốn được trải nghiệm khoang chiếu VR một lần…”“Thôi bỏ đi, tôi chỉ cần được đến lượt trước khi kết thúc ngày hôm nay là đã mãn nguyện lắm rồi, không dám mơ mộng đến khoang chiếu VR đâu.”“Tôi tò mò muốn chết luôn rồi.
Không biết sau khi bước vào trò chơi sẽ có cảm giác như nào nhỉ? Xem người ta chơi trên mạng kích thích với thú vị ghê, mà không biết Thần Châu của tôi bao giờ mới giao hàng đây…”Có cả mấy hot girl mạng cầm gậy selfie quay lại màn rầm rộ này.
Thậm chí, có những người còn đặc biệt chạy từ thành phố khác tới đây, chỉ để được trải nghiệm năm phút miễn phí ngắn ngủi kia.Nguồn cơn của màn náo nhiệt trên mạng xã hội vào buổi sáng ngày hôm nay lại một lần nữa gọi tên Thần Châu.Phát ngôn ngày hôm qua của Hạng Điềm không hề ảnh hưởng đến năng suất tiêu thụ của Thần Châu.
Các đơn đặt hàng trước vẫn không ngừng tăng lên.
Một số nhà máy đã đi vào sản xuất bận rộn không ngừng nghỉ.
Càng ngày càng có nhiều bộ phận gia công tại các công ty khác.
Xem ra, ngày hoàn thành tất cả các đơn đặt hàng còn rất xa.Mới sáng sớm Bạc Dĩ Nhu đã nhận được vô số điện thoại gọi đến với phần lớn nội dung là những lời mời hợp tác mang tính áp chế ngầm.Trước giờ, Bạc Dĩ Nhu vốn không phải người khó thương lượng.
Chỉ những ai tôn trọng cô, mới được cô tôn trọng lại.
Muốn hợp tác với cô, trước hết đôi bên phải có thứ căn bản gọi là tôn trọng lẫn nhau đã.
Nhưng ngay từ đầu, những người được gọi là bậc tiền bối trong nghề kia lại tỏ thái độ không tôn trọng cô, đứng về phe Tần Dịch Thanh, chờ xem trò cười của họ.
Sau sự kiện ra mắt Thần Châu chấn động toàn cầu, một mặt bọn họ coi thường cô là trẻ ranh, nhưng sau lưng lại âm thầm đi tìm đoàn đội hòng phá giải công nghệ VR của công ty cô, âm mưu tranh cướp thị trường.
Mặt khác, lại gửi đến “lời mời” hợp tác.
Đối với những hạng người khẩu phật tâm xà, không một chút thành ý như vậy, Bạc Dĩ Nhu đương nhiên sẽ không thèm đếm xỉa.Sau khi bọn họ nhận thức được việc phá giải công nghệ VR này không hề đơn giản, thì lại quay ra tìm mọi cách để kìm hãm bước chân của cô.
Lúc Tào Khải ra tay, bọn họ ở phía sau quạt gió thêm củi nhưng lại bị Bạc Dĩ Nhu trả đũa, thẹn quá hóa giận mới gọi điện cho Tần Dịch Thanh, bảo ông ta “dạy dỗ” lại con gái mình.
Và hiển nhiên, điều này đã chạm đến giới hạn của Bạc Dĩ Nhu.
Cô vốn không có ý định chia chiếc “bánh kem” này cho bọn họ, bây giờ thì càng không thể rồi.“Cô bé à, tôi khuyên cô suy nghĩ cho kỹ đi, ba cô không dạy cô quy tắc bất thành văn trên thương trường sao?” Bị cô từ chối, đầu dây bên kia lạnh giọng uy hiếp.Ông ta nhắc tới Tần Dịch Thanh, đồng nghĩa với việc cắt đứt khả năng hợp tác giữa họ.Bạc Dĩ Nhu không hề kiêng nể, dõng dạc đáp lại: “Vừa hay nói để các ông biết, từ nay về sau, các quy tắc trong ngành game, do tôi chế định.”Đối phương còn đang bị sốc toàn tập trước lời nói ngạo mạn này của cô thì Bạc Dĩ Nhu đã dập máy.
Ông ta nhìn nút loa, một hồi lâu sau mới phát ra tiếng khịt mũi cười khẩy: “Ranh con, phải để đời vả mặt cho mới biết điều hơn được.”Tần Dịch Thanh ở sau lưng hưởng lợi, bày ra dáng vẻ “Con gái đủ lông đủ cánh rồi, ông ta quản không nổi, cũng không định quản”.
Còn những người tự cho mình là nhân vật lớn trong ngành game, sau khi đích thân hạ mình ngỏ lời hợp tác bị Bạc Dĩ Nhu không hề nể mặt, từ chối thẳng thừng, đã chính thức kéo đứng về phe đối lập với Bạc Dĩ Nhu.Cuộc chiến bắt đầu rồi.Bạc Dĩ Nhu nhận được báo cáo của giám đốc bộ phận, nói rằng một số trung tâm trải nghiệm đã được lên lịch trước ở các thành phố khác đột nhiên bị thương nhân từ chối cho thuê.
Ngoài ra, những trung tâm trải nghiệm khác cũng đột nhiên có người nhảy ra gây sự.
Có điều, đây cũng chỉ là mấy thủ đoạn tầm thường thôi.
Trên thực tế, trung tâm trải nghiệm không thể mở