Đảo mắt đã đến ngày mười một tháng tám, ngày xuất phát đến Tân Dương tham gia lễ Kim Sai.Tô Hạm vì chuyện của Hà Hằng nên không có tâm tình đi, đúng như ý Tô Nguyễn.Mà, Hạnh Vũ đã đợi mấy tháng, háo hức muốn đi tham gia trò vui thì sáng sớm ngày hôm nay lại ngã bệnh, đến mức không thể rời giường nổi."Oa oa, tiểu thư, Hạnh Vũ muốn đi." Hạnh Vũ khóc lóc muốn ngồi dậy, dáng vẻ kia như thể có chết cũng phải đi.Tô Nguyễn hơi chột dạ đè nàng ta lại: "Hạnh Vũ, ngoan, ở nhà dưỡng bệnh cho tốt, sang năm ta dẫn em đi được không?"Nàng không muốn Hạnh Vũ đi, nàng sợ đến lúc ấy sẽ xảy ra chuyện, cho nên nàng đã tìm lão Tề xin một ít thuốc, có thể khiến người ta sinh bệnh trong thời gian ngắn, đồng thời nhìn qua thì thấy bệnh rất nặng.---"Không muốn đâu tiểu thư, hu hu." Hạnh Vũ khóc lóc."Vậy thì ta cũng không đi, ta ở nhà cùng em." Tô Nguyễn ngồi xuống bên mép giường, lùi một bước để tiến hai bước.Hạnh Vũ nước mắt lưng tròng: "Nhưng tiểu thư đã hứa với Thôi công tử rồi, muốn giành giải nhất, không đi sao được?""Không sao, cùng lắm thì từ hôn vậy." Tô Nguyễn làm ra vẻ không bận tâm.Hạnh Vũ khịt khịt mũi một hồi, cuối cùng không đành nói: "Tiểu thư đi đi, Hạnh Vũ sẽ ngoan ngoãn ở nhà dưỡng bệnh. Nhưng tiểu thư phải hứa với Hạnh Vũ, sang năm phải dẫn Hạnh Vũ đi đó!"Vành mắt của Tô Nguyễn cay cay, nàng cúi người ôm chặt Hạnh Vũ: "Ta hứa với Hạnh Vũ, không chỉ sang năm dẫn em đi, hàng năm sau này đều sẽ dẫn em đi.""Tiểu thư nhớ đấy!"Hôm nay Tô phủ có tổng cộng sáu người đi đến huyện Tân Dương, Tô Thụy An thuê thêm một chiếc xe ngựa.Vụ án mạng núi Đại Tử không hề có tiến triển nào, mà ngày đến kinh thành sát hạch đã càng lúc càng gần, Tô Thụy An lo lắng không yên, nhưng không thể không tạm rời khỏi huyện đến huyện Tân Dương được.Lễ Kim Sai lần này, Bố Chính sứ đại nhân và Tri phủ đại nhân đều xuất hiện, dù thế nào ông ta cũng phải lộ mặt.Đi cùng còn có một nhà Tạ Vân, và mấy nhà giàu có ở huyện Lâm Huyền.Từ huyện Lâm Huyền đến thị trấn huyện Tân Dương mất khoảng hai canh giờ, đoàn người Tô Thụy An xuất phát không quá sớm, giữa đường dừng lại một trấn nhỏ dùng cơm trưa, lúc đi đến huyện Tân Dương đã là buổi chiều.Huyện lệnh Lưu Tri Thiêm huyện Tân Dương biết tin, sắp xếp cho Tô Thụy An và Tạ Vân ở tại một quán trọ tốt nhất.Khi tiểu nhị dẫn họ lên lầu, Tô Nguyễn bỗng nói: "Nhị tỷ, ta ở một mình hơi sợ, ta có thể ở cùng phòng với ngươi được không?"Lưu Tri Thiêm sắp xếp cho Tô gia ba gian phòng hạng nhất, Tô Thụy An và Liễu Minh Khanh một phòng, Tô Nguyễn và Tô Oanh mỗi người một phòng.Ban đầu Tô Oanh muốn từ chối, nhưng còn chưa kịp nói gì thì đã chợt nhớ Tô Thụy An vẫn đang có mặt ở đây.Dù Tô Thụy An không thích Tô Nguyễn, nhưng bản thân nàng ta vì chuyện của Tô Hạm nên đã khiến Tô Thụy An chán ghét.Vì thế Tô Oanh không muốn bày ra vẻ tỷ muội bất hòa trước mặt Tô Thụy An: "Được, Nguyễn Nguyễn, đã lâu rồi ta với ngươi không ngủ cùng nhau, đêm nay tỷ muội ta từ từ trò chuyện."Liễu Minh Khanh nghe thấy thì vui mừng: "Các con đấy, nên như thế từ lâu rồi, tỷ muội có khúc mắc gì, nói chuyện một chút thì đã không còn.""Vâng kế mẫu (mẫu thân)."Sau khi Tô Thụy An được sắp xếp cẩn thận không lâu thì Lưu Tri Thiêm tới.Ông ta có một cái đầu khá nhỏ, hai gò má hóp vào, ánh mắt lạnh băng, vừa nhìn đã biết đấy chính là một kẻ lòng dạ hẹp hòi.Lưu Tri Thiêm nhìn thấy Tô Thụy An thì bày ra vẻ mặt tươi cười: "Tô đại nhân nhín thời gian đến đây, đó là phúc của huyện Tân Dương ta."Bởi vì vụ án của núi Đại Tử, Tô Thụy An hận không thể bầm thây kẻ trước mắt mình ra, nhưng bây giờ đang đối mặt, ông ta cũng chỉ có thể nở nụ cười."Lưu đại nhân khách khí quá, lễ Kim Sai lần này long trọng vô cùng, có thể tận mắt nhìn thấy thì đó là vinh hạnh của ta.""Tô đại nhân, Bố Chính sứ đại nhân và Tri phủ đại nhân sắp đến rồi,