“Mộ Dung lão sư, ta về rồi!”
Tiêu tân đẩy cánh cửa văn phòng ra, hướng về đối phương bắt chuyện làm như chưa xảy chuyện gì, sau đó kéo ngăn tủ thủy tinh lấy cho mình một chén trà, tự rót cho bản thân một chén trà nóng. Không tệ, sự thưởng thức của Mộ Dung lão sư rất độc đáo, là loại Vân Nam phổ nhỉ mà người địa phương rất ít uống. hương vị của lọa trà này lúc mới uống có chút kỳ lạ, nếu khi quen thuộc , sẽ thấy được dư hương trong miện rất khó tan.
Thấy Tiêu Tân đi vào, Mộ Dung thanh tư đang muốn nổi bão lên, đột nhiên phát hiện trong phòng làm việc lúc này có thềm vài lão sư, đành phải đè nén cục tức trong lòng xuống, thấp giọng hỏi:“Không phải ngươi có bản lĩnh chạy trốn sao? Sao bây giờ lại quay về rồi?”
Nói xong, nàng vươn cánh tay nhỏ muốn đánh lén, không nghĩ tới tiêu tân sớm có phòng bị, không thể thành công.
“Tròn Tiêu Tân, mau ngồi xuống đi!” khuôn mặt Mộ Dung Thanh Tử ráng rặn nụ cười, nghiến răng .
Biệu hiện của Tiêu Tân lại nằm ngoài dự kiến của nàng, đột nhiên khom người vái một cái thật sâu, trịnh trọng nói:“Mộ Dung lão sư, thật sự xin lỗi, ta xin giải thích hành vi vừa rồi. Ta không nên lợi dụng sự quan tâm của ngài để làm trò đùa như vậy. Vừa rồi, ta gặp được lớp trưởng, mới biệt được lý do ngài tìm ta. Kỳ thật, thần kinh của ta không có vấn đề, chỉ là mấy ngày qua phải suy nghĩ một chuyện rất quan trọng, tinh thần không được tập trung, làm cho các ngài và các bạn khác hiểu lầm!”
Nghe được Tiêu Tân thành khẩn như thế, Mộ Dung Thanh Tư cũng đè nén cơn giận trở lại. Nhưng bị đối phương chiếm tiện nghi lớn như vậy, nàng không ccam lòng chút nào, nên hếch bản mặt lên nói:“Chuyện này ta có thể cho qua, nhưng phải đem chuyện của ngươi nói rõ ràng ra.”
Tiêu tân nhíu mày, vẻ mặt đau khổ nói:“Lão sư, đây là chuyện riêng của ta có thể không nói được không?”
“Phải nói cho ta biết!” Tất nhiên Mộ Dung Thanh Tư sẽ không đáp ứng. Đúng là chuyện cười, học trò lại dám trêu đùa giáo viên như vậy, chắc chắn sẽ có trừng phạt . Nếu không đào ra được bí mật của ngươi, ta sẽ không mang họ Mộ Dung, mà mang họ Tiêu của ngươi.
Sở dĩ Tiêu Tân quay lại, tất nhiên là đã có đối sách, vì thế làm ra dáng vẻ thần bí, sau đó nhỏ giọng nói:“Lão sư, chúng ta có thể thay đổi đia phương nói chuyện không?”
“Được rồi!” Họ Mộ Dung thanh tư gật đầu đồng ý. Trốn được hòa thượng, nhưng không thể thoát khỏi chùa, trừ phi ngươi không còn học tập trong trường. thì nên thành thật sẽ có được khoan hồng.
Lát sau, hai người đi lên tầng thượng của dãy phòng học. Đưa mắt trông về phía xa, toàn bộ khuôn viên của đại học Z được thu vào trong mắt, hồ nước trong phẳng, phong cảnh nơi này tuyệt đẹp.
“Giờ ngươi có thể nói!” Mộ Dung thanh tư lạnh lùng nói, ra vẻ nghiêm túc
Lúc này Tiêu Tân mới nói:“Lão sư, thật ra mấy ngày nay ta đang luyện nội công, cho nên hành vi có chút quái dị.”
Vẻ mặt Mộ Dung Thanh Tư không tin nói:“Trên thế giới này làm gì có nội công? Ta thấy hơn nữa là ngươi lại nói dối, hoặc nên sớm dừng lại, cẩn thận không bị tẩu hỏa nhập ma.” Xem ra, trước đây mỹ nữ lão sư chắc chắn rất thích đọc tiểu thuyết võ hiệp, bằng không làm sao biết “những từ ngữ chuyên nghiệp”. Xem tính cách của nàng, nếu ở trong thời cổ đại, không chừng sẽ là một nữ hiệp trong giang hồ.
Tiêu Tan dấu đi một nữa, khẳng định đối phương sẽ nghi ngờ, dù sao dị năng hay nội công cũng không thể phân định rõ. Vì thế, hăn móc trong túi ra một cây đinh đã chuẩn bị từ trước, đưa cho đối phương.
“Ngươi đưa cây đinh cho ta làm gì?” Mộ Dung thanh tư thấy kỳ quái.
“Ngươi kiểm tra một chút, có phải là thật hay không.” Tiêu tân trịnh trọng nói.
Mộ Dung thanh tư dùng sức đập đập, lại dùng cái đinh vạch một đường màu trắng trên tường xi-măng, khẳng định cậy đinh này là hàng thật, vì thế trả lại cho tiêu tân, nhưng vẫn không rõ cuối cùng đối phương muốn làm gì.
“Không có vấn đề gì à!” Tiêu tân hỏi, thấy đối phương gật đầu, sau đó dùng ngón cái vào ngón trỏ của một tay năm hai đầu của chiếc đinh, chậm rãi dùng sức. Chỉ thấy cái đinh từ từ cong lại thành một góc chín mươi độ, sau đó dụng lực kéo ra, cái đinh lại thẳng ra như củ.
“Không thể nào!” Mộ Dung thanh tư thực sự không thể tin vào mắt mình, tưởng bản thân sinh ra ảo giác. Nàng đoạt lấy cái đinh kiểm tra cẩn thận, chính giữa cây đinh ngây cả điểm gấp khúc cũng không thấy.
“Ngươi tin lời ta nói chưa!” Tiêu tân hỏi.
Ai ngờ phản ứng của Mộ Dung Thanh Tư lại hoàn toàn khác trong tưởng tượng của hắn:“Oa, ngươi thật lợi hại, lại còn biết cả ảo thuật. Mau nói cho ta biết, làm sao ngươi có thể biến ra như vậy ? Ta thấy tiếc mục này có thể báo danh biểu diễn trong tối nay.”
Tiêu tân nhất thời buồn bực !
Điều vừa rồi làm thật thừa , đem chiếc đinh bẻ cong còn không đủ, lại đem nó làm thành như cũ !
Cuối cùng, Tiêu Tân phải mất một đống nước miếng, biểu diễn lại một lần nữa, còn làm thêm “Một ngón tay đâm xuyên vách tường”, rốt cuộc cũng làm cho Mộ Dung thanh tư tin tưởng.
Nhất thời, ánh mắt của mỹ nữ lão sư lấp lánh ánh sao, hoàn toàn tiến vào sự sung bái. Nguyên lai nhưng điều nói trong tiểu thuyết lại có thật, thế giới này thật sự có nội công, võ lâm cao thủ ở ngay bên cạnh mình.
“Trò Tiêu