Đứng bên ngoài bệnh viện Mộ Dung Thanh Tư chờ không quá 10 phút, liền thấy Tiêu Tân đã đi ra. Mộ Dung Thanh Tư chạy nhanh tới hỏi:
- Ngươi không sao chứ ?
Tiêu Tân mỉm cười nói :
- Chẳng qua là làm một cái thủ thuật nho nhỏ thôi, sẽ không có chuyện gì ?
- Thủ thuật nhỏ ?
Mộ Dung Thanh Tư không hiểu ra sao, không rõ Tiêu Tân cuối cùng đã làm cái gì. Thông minh như nàng, dĩ nhiên sẽ lựa chọn không hỏi.Có một số việc không biết sẽ tốt hơn . Nàng tin tưởng Tiêu Tân sẽ không làm gì sai.
Ban đêm không khí hơi lạnh, Mộ Dung Thanh Tư nhịn không được rụt cổ lại, kéo cánh tay Tiêu Tân tiếp tục bước đi trước.
- Nàng cảm thấy lạnh phải không ?
Tiêu Tân cảm giác được động tác nhỏ của người đẹp, cúi đầu qua ôn nhu hỏi.
- Không có
Mộ Dung Thanh Tư lắc lắc đầu, cảm thấy vòng tay của Tiêu Tân hơi buông lỏng ra khỏi người mình.Ngay sau đó một chiếc áo ấm áp đã khoác lên trên người của nàng.
- Bây giờ còn lạnh không ? ~Tiêu Tân hỏi.
Mộ Dung Thanh Tư nhìn về phía hắn điềm đạm cười, đang muốn nắm lấy cánh tay đối phương, nhưng lại bị Tiêu Tân tiến lên ôm vào trong lồng ngực.
-Thân thể của ngươi thật là ấm áp !
Mộ Dung Thanh Tư nhẹ giọng cảm thán.
- Thật không ?
Ôm cả một khối thân thể mềm mại,nhưng trong lòng Tiêu Tân cũng không có một nửa điểm tà niệm, ngược lại cảm giác thấy vô cùng ấm áp.
Loại cảm giác này, thật sự là…..Đã lâu… !
Không biết đi được bao nhiêu lâu, hai người đã đi tới trước cổng trường ,liền phát hiện cổng trường đã khoá.
- Vậy bây giờ phải làm sao đây?
Mộ Dung Thanh Tư cảm thấy có chút bối rối.Bình thường nàng ở ký túc xá của giáo viên, rất ít khi trở về muộn như này, căn bản không có nghĩ đến cổng trường lại khoá cửa.
Tiêu Tân mỉm cười, quay sang mỹ nữ lão sư nhẹ giọng nói:
- Lão sư, nàng đi theo ta. !
Nghe được người thầm yêu trộm nhớ trong lòng vẫn gọi mình là lão sư, Mộ Dung Thanh Tư sinh ra một loại cảm giác khác thường, tuỳ ý để hắn nắm tay của mình, cùng nhau đi đến bức tường bên ngoài cổng trường.
- Chúng ta phải đi vào bằng cách này sao? Tường cao như vậy..ta….
Mộ Dung Thanh Tư nhìn lên bức tường cao ngất của trường học, trong lòng rất do dự.Cơ bắp vận động của nàng luôn luôn không tốt, ngày xưa trong những giờ thể dục, môn nhảy xa, ngay cả một thước đều không qua được, huống chi là bức tường cao như vậy.
Chưa kịp nói dứt lời, Tiêu Tân đã duỗi tay ra ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, sau đó cả người nhẩy dựng lên, tay phải nắm lấy bờ tường hơi dùng chút lực, liền mang cả hai người nhảy vào bên trong.
Sau khi chạm chân xuống đất, Mộ Dung Thanh Tư vẫn còn cảm thấy như đang nằm mơ, nhỏ giọng hỏi :
-Ngươi không phải là đại hiệp từ thời cổ đại xuyên thời gian tới đây chứ ?
Đây là câu hỏi buồn cười nhất mà cả đời này Tiêu Tân chưa từng nghe qua, nhịn không được vỗ nhè nhẹ lên đầu của đối phương, cười nói :
- Nha đầu ngốc, nàng không phải là đã xem quá nhiều mấy phim tiểu thuyết kiếm hiệp gì đó chứ ?
- Đừng có đánh lên đầu ta. Khí lực của ngươi lớn như vậy, sẽ làm cho ta ngốc đi mất !
Mộ Dung Thanh Tư dịu dàng nói.
- Người nào ?
Một tiếng hô lên giận dữ, ánh đèn phin chói loá hướng bên này phóng tới.
Không xong, là bảo vệ trong trường ! Tiêu Tân thầm hô không tốt, kéo tay nhỏ bé của mỹ nữ lão sư chạy nhanh như điên, giống như hai con thỏ đang hoảng sợ, đảo mắt cái đã không còn thấy bóng dáng đâu.
Một lát sau, Mộ Dung Thanh Tư vuốt vuốt ngực mình, hổn hển thở ..hô..hô…Vừa rồi quả thật rất kích thích, vừa trèo tường, lại chạy trốn, thật là đầy ngoạn mục và kịch tính giống như trên phim truyền hình. Lúc này, nàng vẫn còn không tin tưởng được chuyện đêm nay đã xảy ra, quyết định xác nhận một chút.
Tiêu Tân kêu to một tiếng:
- Ui da, sao nàng lại véo ta?
Mộ Dung Thanh Tư trả lời :
- Ta đang kiểm tra xem có phải mình đang nằm mơ hay không ?
Tiêu Tân xoa cánh tay của mình, cảm thấy khó hiểu liền hỏi :
-Nàng vì cái gì không véo chính mình ?
- Người ta sẽ đau !
Mỹ nữ lão sư thản nhiên trả lời, Tiêu Tân không thể nói thêm được câu nào nữa.Lúc này, hắn mới chợt phát hiện, mỹ nữ lão sư thì ra cũng là một cô nàng bé bỏng ,dám yêu ,dám hận, có khóc, có cười, và còn có thể làm nũng được !
Cảm giác như này ,dường như cũng không tệ lắm! Nhưng chính là cánh tay của hắn đau quá, dường như suýt nữa đã bị nàng véo chết rồi.
Một lát sau, đèn trên tầng đã bật sáng, một thân ảnh xinh đẹp đứng trên ban công giơ cánh tay lên vẫy vẫy. Tiêu Tân làm một cái thủ thế cúi chào, lúc này mới xoay người rời đi.
Hôm nay thật có nhiều chuyện đã xảy ra a, mà ngay cả chính hắn cũng có một loại cảm giác như đang nằm mơ.
Thật sự là một ngày tốt đẹp! Mọi chuyện đều đã được thay đổi rồi.
- Hắc ,hắc, mỹ nữ lão sư hoá ra là cũng yêu thích ta !
Cùng lúc đó, phòng y tá trực ban bên cạnh phòng cấp cứu trong bệnh viện, cô nàng y tá từ trong hôn mê chậm rãi tỉnh lại.Nàng đang sờ soạng bật đèn điện lên, lập tức chứng kiến thấy một thân thể trần truồng nằm té trên mặt đất.
A ! ------- Tiếng thét cực kỳ chói tai xẹt ngang lên bầu trời đêm, một con quạ đen trên không trung cạc cạc kêu lên.
Buổi sáng, Tiêu Tân thường ngày vẫn có quy củ rời giường rất đúng giờ. Ngày hôm qua đi ngủ thực sự rất muộn nhưng chất lượng giấc ngủ rất tốt,còn gặp một giấc mộng đẹp bình thường khó có được.
Nhưng mà, tâm tình thoải mái của Tiêu Tân đồng học cũng không duy trì được bao lâu. Mới vừa bước ra ngoài một chút, hắn liền chứng kiến thấy hai cái thân ảnh mới biến mất ngày hôm qua,chạy nhanh rụt trở về.Này hai cái người này, một người con gái vóc dáng lực lưỡng không khác gì đàn ông sang thái lan chuyển đổi giới tính, một người thì to béo ngang ngược không khác gì cái đám nhật bổn cường