Tại thành phố S thì Trần gia ở vùng ngoại ô, phỏng chừng có lái xe nhanh nhất cũng phải hơn nữa giờ mới đến nơi, tiểu khu có vẻ mới cây xanh cũng rất nhiều, Trần gia ở trên tầng cao của khu chung cư, vào cửa, Trần mẹ ôm chầm lấy con gái, sờ qua sờ lại, nói thật gầy, Trần San thầm nghĩ, chắc chắn là gầy rồi, nghĩ đến khi mình thi vào trường cao đẳng chỉ đọc sách thôi mà đã gầy 5 cân, đừng nói tình huống hiện nay.
Sau khi vào cửa, Trần San luôn không yên, nhấp nha nhấp nhỏm, cho dù đến nhà người khác làm khách cũng không được tự nhiên, huống chi không phải nơi quen thuộc của mình.
Trần mẹ là người vô cùng nữ tính, lại rất ôn nhu, không có điểm nào giống với lão mẹ tính tình trẻ con mỗi ngày đều cùng vui đùa với đám trẻ con chưa lớn, Trần ba rất khí chất, nói chuyện ôn hòa, mang theo kính mắt, không giống lão ba dạy thể dục nói chuyện sang sảng.
Nói tóm lại, gia đình Trần San hầu như không có chỗ nào để chê.
Cùng Trần mẹ nói chuyện vài câu rồi trở về phòng mình, màu hồng nhạt, bất quá nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, tủ quần áo, bàn học, giường còn có giá sách cạnh cửa sổ thực sạch sẽ, giá sách chứa rất nhiều sách, bất quá phần lớn là tư liệu học tập tham khảo, nhìn đến mặt sau cánh cửa, Trần San lập tức tìm kiếm tin tức hữu dụng, tiểu học, trung học, cao trung, mọi trạng huống (trạng thái + tình huống), ảnh tốt nghiệp trước tiên nhìn đến quen mắt, thân thích bằng hữu thì đợi chút, về sau mới chậm rãi tìm Trần ba Trần mẹ tìm hiểu.
Sau khi mọi người cùng nhau ăn cơm, ra khỏi cửa trước là Trần ba, phỏng chừng là có chuyện công tác, Trần mẹ lôi kéo Trần San tán gẫu chuyện ở trường học, Trần San lại dùng việc đã lừa Trần ba tiếp tục nói dối Trần mẹ, nhìn ra được, cha mẹ Trần San có vẻ sủng cô, bất quá lại quản rất nghiêm, so với lão ba lão mẹ kia càng nghiêm khắc, cho nên, Trần San chỉ có thể làm thục nữ ngoan ngoãn, lơ đãng hỏi về công việc của 2 người, hiểu biết trạng huống gia đình, v..v.
Buổi tối sau khi tắm rửa sạch sẽ, Trần San nằm trên chiếc giường 1m5 của mình, đối chính mình nói, cứ như vậy đi, cuộc sống tựa như leo núi, lúc ta sắp tới đỉnh núi, lại bị gió thổi xuống dưới, đứng giữa sườn núi, chỉ có thể lại leo một lần, luôn muốn tới đỉnh núi .
Kỳ thật lúc Trần San còn là Trần Thu Ngôn thì sẽ không thích ra khỏi cửa, mà lúc trở thành Trần San thì cũng cùng một dạng, cho nên cứ thích ở trong nhà, Trần ba là nhân viên kỹ thuật, còn được gọi là trưởng phòng khai thác Nhâm kỹ sư, Trần mẹ mở 1 tiệm cà phê, ngẫu nhiên lại đi dạo trong quán, cùng bạn bè uống trà, mà Trần San thực không có bạn bè, nghỉ ngơi ở nhà, trước khi ra ngoài thì báo cáo, Trần ba Trần mẹ cho chút tiền, muốn mua gì thì cứ mua, còn lại phải về nhà sớm, trên đường có thể nhận được vài cuộc điện thoại, tuy rằng thích ở trong nhà, nhưng cũng có thể tự do