Sáng hôm sau, Mộc Như Ý trùm kín mặt đi đến bệnh viện kiểm tra sự tình, quả thực Vú Trần đã tỉnh lại, theo như lời bác sĩ thì Vú Trần đã và đang phục hồi rất nhanh chỉ là hiện tại đi lại vẫn còn chút khó khăn.
Sợ bị vạch trần nhưng cô ta vẫn chưa có cách nào để bịt miệng Vú Trần cả.
Có người gõ cửa khiến Mộc Như Ý chột dạ, ả ta xin phép ra về trước, chưa kịp mở cửa thì một người phụ nữ trẻ tuổi bước vào, ban đầu Mộc Như Ý cũng không để ý lắm nhưng khi thấy cô ta có hành động thân mật với bác sĩ trưởng khoa ở đây khiến cô ta có chút nghi hoặc.
Vì gương mặt của người phụ nữ đó nhìn rất trẻ, cô ta còn mang thai nữa, thấy cô ta đến vị bác sĩ đó nhanh chóng đóng cửa, điều đặc biệt là vị bác sĩ đó cũng phải gần năm mươi cũng nên.
-“ Chả lẽ cô gái đó là con gái ông ta, nhưng nếu là con gái thì sao lại lén lút như vậy?”
Mộc Như Ý rút điện thoại từ túi xách ra gọi cho người nào đó điều tra về vị bác sĩ này.
Đúng là có tiền là có tất, chỉ trong vòng một ngày mọi thông tin của ông bác sĩ trưởng khoa kia được đặt trên bàn trang điểm.
Sau khi đọc xong Mộc Như Ý cười khẩy.
-“ Cuối cùng cũng có cách rồi.”
...----------------...
...Vì mấy ngày cô không đến trường, dù đã gọi điện nhưng Hạ Tiểu Yên vẫn lo lắng mà đến viện tìm cô, cô ấy còn chu đáo chuẩn bị những món bồi bổ để thăm Vú Trần, không chỉ thế Hạ Tiểu Yên còn làm hộ bài tập giúp cô, người bạn tốt này thật khiến cô cảm động mà....
-“ Chỉ có cậu là tốt với tớ nhất.”
-“ Không phải nịnh bợ.
Mình không nhận lời cảm ơn xuông đâu.”
nghe câu này tự dưng cô ngây người ra, Mạc Phong Thần cũng thường nói với cô như vậy, chỉ vì một câu nói mà cô lại nhớ đến anh.
-“ Này!!! mặt đơ ra thế? mình nói đùa thôi mà.”
-“ Đùa gì! mình mời cậu đi ăn một bữa thật ngon nhé!”
-“ Là cậu nói đó nha.”
-“ Dĩ nhiên!!! đợi Vú Trần ăn xong chúng ta cùng đi nhé.”
-“ Tuân lệnh! hihihi Nhưng mà mình có thể chọn địa điểm không?”
-“ Được chứ! tại sao không.
Cậu nói đi, mình đi cùng cậu.”
-“ Thế chúng ta đến quán bar hôm trước nhé?”
-“ Sao lại đến đó? quán bar làm gì có đồ ăn ngon cho cậu được, chẳng lẽ cậu đến đó uống rượu?”
-“ Không , không… cậu biết tửu lượng của mình như thế nào mà.”
-“ Vậy nói đi! cậu muốn đến đó làm gì?”
-“ Mình chỉ muốn gặp lại anh ấy.”
-“ Cái chàng trai là cậu trúng tiếng sét ái tình á hả?”
Hạ Tiểu Yên khẽ gật đầu ngượng ngùng, nhìn bộ dạng của cô bạn thân khiến cô hơi buồn cười.
-“ Thôi được rồi, nói có chút mà mặt cậu đỏ hết lên rồi kìa, mình sẽ đi với cậu nhưng nếu không gặp được người đó thì cậu phải mời mình đi ăn thịt xiên đó nha.”
-“ Hồi nãy cậu còn nói là mời mình.”
-“ Thì mình mời được chưa???”
-“ Hehehe cứ thế nhé!”
Hai cô gái vui vẻ rời khỏi bệnh viện, vừa hay Mộc Như Ý đi lướt qua nhưng vì bệnh viện khá đông người với lại cô ta còn bịt khẩu trang kín mít nên cả cô và Hạ Tiểu Yên chẳng hề để ý.
Mộc Như Ý nhìn