Cô bực dọc bước lên xe, miệng lẩm bẩm không ngừng.
-“ Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được, đẹp mà thô lỗ như vậy, không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, chưa biết đầu đuôi câu chuyện mà đã túm cổ áo người ta rồi, lại còn dùng ánh mắt chết chóc đó nhìn mình nữa chứ? đáng ghét….
mình sẽ không bao giờ thích kiểu người như anh ta.”
nghe cô nói câu vừa rồi tác giả thầm cười vì ghét của nào trời trao của đó nhé Mộc Tuệ San!!!
...----------------...
Trong phòng bệnh VIP, vừa tỉnh dậy mẹ của Mạc Phong Thần đã muốn tìm gặp người giúp bà, vì lúc ngất đi bà có cảm nhận được ai đó gọi mình, khi các bác sĩ đẩy xe đưa bà đi cấp cứu, bà có mơ hồ nhìn thấy một cô gái sau đó lại ngất đi.
-“ Mạc Tổng này! người giúp mẹ hôm qua….”
-“ Mẹ mới tỉnh lại mà, sao gấp gáp tìm cô ta làm gì?”
-“ Quả thật là một cô gái sao? cũng may có cô ấy.”
-“ Chuyện xảy ra như thế nào? sao cô ta lại giúp mẹ?”
-“ Mẹ đi chọn vải cho bà nội con, vừa ra đến cửa đang định lấy máy điện thoại gọi cho quản gia điều xe đón mẹ thì một tên cướp chạy qua giật túi, hắn còn đẩy mẹ ngã, vì quá hốt hoảng nên bệnh tim mới tái phát, lúc đó mẹ vô thức ngất đi, chỉ nghe thoang thoảng bên tai là có giọng của một cô gái gọi mẹ thôi.
Mà con gặp cô bé đó rồi hay sao?”
-“ Phải! cô ta là tiểu thư Mộc gia.”
-“ Mộc gia?”
-“ Cô ta là con gái cả của Mộc gia tên là Mộc Tuệ San.”
-“ Thế sao? nghe nói Mộc gia có hai cô con gái thì phải.
Nhưng mẹ muốn cảm ơn tiểu thư Mộc.”
-“ Được rồi! đợi mẹ khoẻ hẳn đi đã.”
-“ Hay là con giúp mẹ tìm cô ấy đến đây đi, tự nhiên mình đi đến Mộc gia chỉ để cảm ơn thì cũng không tiện.
Như thế người ngoài sẽ biết mẹ của Mạc Tổng sức khoẻ không tốt, rồi lại làm ảnh hưởng đến công việc của con.”
-“ Cảm ơn thôi mà! có cần gấp gáp vậy không?”
-“ Có phải con làm gì người ta rồi hay không?”
-“ Chỉ là một chút hiểu lầm!!!”
-“ Hiểu lầm??? thế liên lạc ngay với con bé đi, mẹ thay con xin lỗi vậy.”
-“ Con xin lỗi cô ta rồi!”
-“ Thật sao?”
nghe anh nói vậy mà mẹ anh trố mắt ngạc nhiên, vì bà chưa bao giờ thấy anh nói lời xin lỗi với bất kì ai.
Nói đến đây Mạc Phong Thần cũng nhận ra điểm bất thường, nhưng đúng là hành động của anh với cô là hơi quá thật.
-“ Coi như là mẹ nhờ con đi! mời Mộc tiểu thư đến đây giúp mẹ.”
-“ Thôi được! nhưng mẹ cũng đừng nên tin người quá! biết đâu cô ta giúp mẹ là có mục đích thì sao?”
-“ Cũng biết là không nên quá tin người nhưng mẹ cảm nhận con bé là một người tốt.”
-“ Thôi được! thôi được rồi, con sẽ dẫn cô ta đến đây, nhưng trước hết mẹ phải chú ý bồi bổ và giữ sức khoẻ…”
Sau khi nói chuyện với mẹ anh xong,Mạc Phong Thần bước ra ngoài lấy máy gọi liền cho trợ lí Giang.
-“Cậu điều tra Mộc Tuệ San - con gái Mộc Vân Thiên giúp tôi, tìm cả số điện thoại của cô ta nữa.”
-“ Dạ vâng thưa chủ tịch.”
Trợ lí Giang cũng hơi bất