Mọi người tức thì ồ lên.
Bình luận cũng cùng tình trạng, nổ tung.
[Choidu??! Vừa nãy tôi nghe được cái gì?!]
[Trời ơi??! Vậy mà là hai người họ!!!]
[Quá chấn động, tôi cần thở đã, không phải đâu chứ choidu??!!]
[Sao lại như này, đã xảy ra cái gì, mọi người đừng nhắn nhanh quá tui nhìn không rõ a a a!!]
[#Hà Trú công khai hẹn hò với Giang Diệp#!! Tôi cá 5 đồng rằng hot search đầu bảng chắc chắn là cái này! Không cho hot hòn họt thì không thể tin được!]
Giang Diệp cũng ngây ngẩn cả người.
Cô nhìn sườn mặt của Hà Trú, các từ hòa giải mới nãy đã nghĩ xong bây giờ quên sạch bách.
Chẳng biết hắn lấy bộ vest này từ đâu, nắm chặt tay cô, đúng là giống chú rể tham gia hôn lễ thật.
Cũng vừa vặn đối ứng với bộ váy cưới ban nãy mà cô mặc trong buổi biểu diễn.
Trái tim Giang Diệp bây giờ đập liên hồi, căng thẳng hơn nhiều khi chỉ có mình cô đối mặt với cánh báo chí.
Phóng viên ở hiện trường bây giờ đều vô cùng hăng hái.
Tuy rằng mấy năm gần đây, Hà Trú thường điệu thấp, hầu như không xuất hiện trước ống kinh nhưng địa vị của hắn trong giới âm nhạc sáng tỏ như ban ngày, phóng viên nào mà không biết hắn thì khỏi lăn lộn trong giới này làm gì.
Minh tinh đỉnh cấp giới giải trí trong nước hẹn hò với nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu trong giới âm nhạc, được lắm hai người, tin vui đầu tiên trong năm của giới giải trí!
Các phóng viên vì KPI cả năm này của mình sôi nổi đưa ra câu hỏi.
"Xin hỏi những lời này của anh có ý gì?! Công khai hẹn hò sao?"
"Xin hỏi anh là đối tượng hẹn hò bí mật của Giang Diệp sao?"
Hà Trú rất kiên nhẫn sửa lại cho bạn phóng viên này: "Không phải bí mật.
Từ giờ trở đi, đã là đối tượng hẹn hò công khai rồi".
Mọi người rộn ràng lần hai, quả đúng là loạn thành một nồi cháo.
Bảo an đứng trước chặn mấy tay phóng viên mới ngăn được họ không nhào cả chiếc mic vào mặt Hà Trú và Giang Diệp.
"Chính thức công khai sao!"
"Xin hỏi hai người ở bên nhau từ bao giờ?"
"Theo tôi nhớ thì hai người đã quen biết nhiều năm đúng không? Là luôn hẹn hò nhưng lại giấu kín với mọi người sao?"
Giang Diệp vừa muốn nói gì, đã bị Hà Trú nhéo tay.
Sau đó, cô nghe được Hà Trú mở lời trước.
"Tôi và Giang Diệp đúng là bạn bè lâu năm.
Nhưng quyết định ở bên nhau thì chỉ mới gần đây thôi.
Giang Diệp là người có trách nhiệm, vốn tôi cho rằng đợi chúng tôi ổn định hơn sẽ công khai nhưng em ấy nói nếu yêu đương sẽ nói với mọi người, em ấy cũng làm như vậy rồi".
Ánh mắt của Hà Trú khi đối diện với cánh báo chí vừa dịu dàng vừa kiên định.
Hắn hầu như chưa từng trả lời nhiều như vậy trước ống kính.
Lần trước tham gia thi đấu, staff phỏng vấn có thể moi được mười chữ từ miệng hắn đã là kỳ tích rồi.
Vậy mà giờ phút này, hắn trấn tĩnh đứng trước máy quay, nắm lấy tay Giang Diệp, trả lời từng câu một hoặc có ý tốt hoặc làm khó nhau.
Tay Giang Diệp được Hà Trú bao gọn, đầu ngón tay có hơi run run.
Hắn khiêm tốn như vậy, hai lần lựa chọn đứng ở nơi bị mọi người nhìn tới, hầu như đều vì cô.
Lần trước là vì để tìm được cô.
Mà lần này là để bầu bạn bên cô.
Dường như tất cả sự dũng cảm hắn có được ở đời này đều dành hết cho cô.
Thấy Hà Trú dễ tính, câu hỏi của phóng viên càng thêm quá đáng.
"Xin hỏi lần biểu diễn này của Giang Diệp anh có cảm kích không? Hai người đã bàn bạc trước rồi sao?"
"Anh đột nhiên xuất hiện cũng là do sắp xếp trước sao?"
"Xin hỏi hai người là ai theo đuổi ai?"
"Năm nay, lúc đón Tết, hai người ở bên cạnh nhau sao?"
Lần này, Giang Diệp không để Hà Trú lên tiếng.
Cô cười, nói đùa, "Anh bạn này muốn biết chi tiết chúng tôi yêu đương ra sao là ship CP rồi hả? Vậy về sau có thể tìm phòng làm việc của tôi rồi chậm rãi sưu tầm nhé.
Còn bây giờ, tôi chỉ có thể nói với các bạn một điều".
Giang Diệp nhìn về phía trước.
Mấy chục ống kính chĩa về cô, ánh đèn flash nhấp nháy không thôi.
Cô đã đối mặt với ống kính rất nhiều lần nhưng lần này là lần cô dũng cảm nhấ.
"Anh ấy là Hà Trú, là người tôi muốn nắm tay bên nhau cả đời này".
....
Bởi vì sự kiện bất ngờ lần này, hiện trường phỏng vấn bị quá cả nửa tiếng đồng hồ.
Cuối cùng, khi nhân viên công tác tới thông báo buổi họp báo đã kết thúc, nhiều phóng viên còn lưu luyến, nuối tiếc không thể moi thêm nhiều tin tức hơn.
Giang Diệp và Hà Trú lui về sau.
Tới khi trở về phòng trang điểm, Giang Diệp ngồi xuống, lấy tay ôm mặt, hít sâu một hơi.
Hà Trú ngồi xổm bên cạnh cô, rất ôn nhu cười hỏi, "Giận rồi sao?"
"Đương nhiên không có", Giang Diệp buông tay, mắt cũng đỏ lên, "Em chỉ thấy bất ngờ thôi, sao anh không nói với em một tiếng?"
Hắn còn cố ý đi mượn quần áo, hiển nhiên là trước khi cô nhận phỏng vấn đã nghĩ xong cách để lên sân khấu.
Hà Trú cười rộ lên: "Bởi vì, phải đột nhiên như vậy mới bất ngờ nha"
Giang Diệp ngơ ra, mới nhớ ra được những lời này là cô nói với Hà Trú.
"Anh chỉ nghĩ, nếu sớm muộn gì cũng bị phát hiện, anh hy vọng có thể tự mình nói.
Không thể chỉ vì em là minh tinh, anh không phải mà để em gánh hết áp lực được, vậy không công bằng".
Hà Trú nói, "Anh nói rồi, anh muốn sát cánh bên em, cùng em đối mặt với tất cả".
"...! Ngốc chết mất", Giang Diệp cúi người, lẳng lặng nhìn vào mắt hắn, sau đó nói, "Được thôi.
Dù sao em vừa mới tuyên bố với cả thế giới rằng anh là người em muốn nắm tay bên nhau cả đời.
Sau này anh không chạy được đâu, cả đời này chỉ có thể bị em dính lấy thôi, có được không?"
Tóc cô rũ xuống, rơi trên mu bàn tay của Hà Trú.
Hà Trú vén tóc lên, sau đó hôn lên.
Giọng hắn dịu dàng chân thành, không khác mấy với khi đồng ý sẽ lấy hạng nhất cho cô, "Tuân mệnh, bệ hạ của anh".
...
Sau phút đàm đạo ngắn ngủi, Giang Diệp cuối cùng không thể không đối mặt với việc xã giao.
Điện thoại của cô tuy để chế độ im lặng nhưng màn hình liên tục sáng lên, hiện nhiên là tin nhắn được gửi tới nãy giờ chưa từng ngừng.
Giang Diệp mở ra, xem từng cái một.
Phần lớn đều là lời chúc từ các bạn bè của cô.
Trong đó quá nhất vẫn là nhóm nhạc của cô, ngay cả tên nhóm cũng đổi thành [Chúc Giang Diệp kết hôn vui vẻ!], tin nhắn cũng 99+ rồi.
Giang Diệp kéo lên trên xem.
Bốn người họ hình như là bắt đầu hàn huyên từ lúc cô công bố tin tức trong buổi biểu diễn.
Ban đầu là khiếp sợ, sau đó là tham gia hôn lễ thì phải gửi bao nhiêu tiền, tiếp nữa là con của cô sau này nên tên là gì.
Lâm Tối còn tag Thẩm Tri Ý vào nói con cá sấu đồ chơi kia đúng lúc có thể để lại cho con của Giang Diệp chơi, cũng coi như là kế thừa.
Giang Diệp: ...
Gắn tên lửa vào mông à.
Giang Diệp nghĩ nghĩ, đăng một tin trong group: [?]
Cô vừa mới nhảy vào, mấy người đang nói chuyện mua đồ chơi cho trẻ con bỗng nhoáy cái đổi đề tài.
Trình Chân: [A!!! Yêu cũng không nói cho người ta biết!!! Giang Diệp!!! Cậu có còn là người không!!!]
Thẩm Tri Ý: [Hu hu hu không nói nhiều, chỉ thấy vui cho cậu, chúc 99999999!]
Trình Chân: [Được được, vì để xoa dịu nỗi đau cho tớ, tới lúc ấy tớ có thể làm phù dâu không, hoa cưới cho tớ được không QAQ, tớ cũng muốn yêu đương hu hu hu]
Đàm Mộng: [...!Cậu đúng là liêm sỉ gớt còn một xí]
Lâm Tối: [Đúng thế, phải làm rộn lên,