Thời gian tuy có nhưng Thu Sơn không dám vào phó bản hệ thống, nếu bị thương trở ra thì thật sự hắn không có cách nào giải thích với mọi người cả, vậy nên hắn lại chỉ đành làm sư phụ cho Yên Tử 1 thời gian nữa mà thôi.
- Lệnh Hồ sư huynh, huynh nói thử xem huynh đã từng này tuổi rồi, đã để ý cô nương nào chưa?
- Thu Sơn, ngươi đừng đùa nữa, ta nào có chứ.
- Ai da, huynh việc gì phải ngại chứ, đều là người 1 nhà a.
- Đệ...
1 hôm Thu Sơn đang ngồi nói chuyện cùng Lệnh Hồ Xung thì chợt xuất hiện 1 thứ khiến Thu Sơn phải chú tâm vào nhìn...
Thu Sơn cũng cảm nhận được thứ này từ xa nhưng ban đầu hắn còn nghĩ là loài động vật hay yêu thú gì đó cỡ lớn nhưng hắn đã nhầm, vật này đến càng gần càng lớn, mãi đến lúc ngoi lên từ những đám mây thì Thu Sơn mới biết thứ đó là gì.
Đây là 1 món pháp bảo giống chiếc thuyền của Thiên Sơn Tông nhưng hình dạng thì lại khác, đây là 1 chiếc đài sen cỡ lớn nhưng cũng không thể lớn bằng 1 phần 10 của chiếc thuyền được.
- Đệ có vẻ như không biết, đây là Hoa Nguyệt Cung, chiếc đài sen kia chính là pháp bảo phi hành của họ, hầu hết chỉ Thiên Sơn Tông chúng ta mang theo ít người còn các tông môn hay Trấn Bảo Thành đều mang theo rất nhiều người, có lẽ họ coi đó là sự tự hào.
Lệnh Hồ Xung giải thích với Thu Sơn.
Thu Sơn gật đầu, theo Thu Sơn thấy trên đài sen kia cũng có ít nhất 30 người, toàn bộ đều là nữ nhi, Hoa Nguyệt Cung Thu Sơn đã tới 1 lần, ở đó căn bản không có nam nhi a.
- Sư phụ, chúng ta không cần qua đó chào hỏi 1 tiếng sao?
Thu Sơn quay lại nói với Hồ trưởng lão.
- Không cần, đều là 1 đích đến, sớm hay muốn cũng đối mặt mà thôi.
Hồ trưởng lão lắc đầu đáp.
Thu Sơn cũng nghĩ như vậy, đằng nào sau này cũng gặp thì thiếu gì cơ hội chứ, nhưng thật không như hắn nghĩ, chiếc đài sen của Hoa Nguyệt Cung từ từ tiến lại gần thuyền của Thu Sơn.
- Tất cả lùi về phía sau ta.
Bỗng Tông chủ đứng ra nói.
Mọi người không hiểu chuyện gì cũng làm theo lời nàng, tất cả đều đứng về phía sau lưng nàng.
- Nhậm Tông chủ không cần đề phòng, Hoa Nguyệt Cung tới chỉ là muốn chào hỏi mà thôi.
Lúc đài sen tiền lại gần, 1 nữ nhân có gương mặt cũng phải nói thuộc dạng mỹ nhân, đừng tưởng như vậy là có vẻ bình thường, Thu Sơn hắn đã gặp không biết bao nữ nhân người được hắn coi trọng cũng chỉ có 1 vài người, như vậy cũng cho thấy nữ nhân này xinh đẹp cỡ nào. Nhưng cảnh giới của nàng cũng không đơn giản: Phân thần sơ kỳ, đây chắc chắn là Cung chủ Hoa Nguyệt Cung: Lam Cung chủ a.
Còn 1 điều nữa hắn cũng mới biết, đó là Tông chủ nàng họ Nhậm a.
Tông chủ này theo Thu Sơn thấy thì
nàng quá thần bí, nàng rất ít khi xuất hiện mà 1 khi xuất hiện thì chắc chắn có chuyện gì đó rất lớn. Ngay đến cả tên nàng mọi người đều không 1 ai biết cả.
- Lam Cung chủ không nhất thiết phải làm vậy, đến Khai Nguyên Quốc thiếu gì cơ hội cơ chứ, hà cớ sao phải vội vàng như vậy?
Nhậm Tông chủ nói.
- Quả nhiên không qua được mắt Nhậm Tông chủ, ta thật ra muốn hỏi 1 người từ Thiên Sơn Tông của Nhậm Tông chủ, hắn tên... Thu Sơn.
Lam Cung chủ cười đáp.
- Hả?
Thu Sơn thầm nghĩ hắn đã gây ra chuyện gì cho Hoa Nguyệt Cung mà nàng tới tìm hắn cơ chứ, không lẽ nào là vụ hắn xông qua cấm chế đấy chứ???
- Không biết Lam Cung chủ hỏi hắn có chuyện gì?
Nhậm Tông chủ liền hỏi.
- Thật không dám giấu, trong những đệ tử đại diện Hoa Nguyệt Cung tham gia tỉ thí có 1 người tên là Lan Yên, nàng tu luyện 3 tháng liền đạt Luyện khí tầng 8, 1 năm đạt Trúc cơ, 4 năm đạt tới Kim đan, hiện tại nàng đã là Kim đan trung kỳ. Vào 6 năm trước trên đường tới Hoa Nguyệt Cung nhập môn có gặp phải 1 đám cướp, cũng nhờ người tên Thu Sơn giải vây cứu giúp nên nàng mới thuận lợi tới Hoa Nguyệt Cung, ban nãy khi vừa nghe nói đây là pháp bảo của Thiên Sơn Tông liền nằng nặc đòi qua đây.
- Bái kiến Nhậm Tông chủ.
Theo lời của Lam Cung chủ, 1 nữ đệ tử bước ra hành lễ với Nhậm Tông chủ.
- Thu Sơn, ngươi ra ngoài có vẻ gây ra không ít chuyện, chuyện này ngươi tự xử lí đi.
Nhậm Tông chủ nói rồi quay người bỏ đi.
Mọi người cũng dần dần rời đi, chỉ còn lại Thu Sơn đứng đấy.
- Không ngờ Lan Yên tiểu thư còn nhớ tới ta, lúc đó cũng chỉ là thuận đường nên mới giúp Lan Yên tiểu thư mà thôi, tiểu thư không cần để bụng.
Thu Sơn đứng ra gãi đầu nói.
- Ngươi... ngươi là... Thu Sơn?
Lan Yên có chút ngạc nhiên nhìn Thu Sơn.
- Đúng vậy, Lan Yên tiểu thư cũng thay đổi nhiều...
- Anh tuấn quá...
- Muội cúi thấp 1 chút, muội che hết tầm nhìn của ta rồi.
- Đừng có đẩy ta.
- ...
Những đệ tử Hoa Nguyệt Cung nhao nhao lên nhìn ngắm Thu Sơn.
- Có cần phải vậy không chứ? Nếu các ngươi muốn ta có thể giới thiệu Lệnh Hồ Xung cho mấy người mà, huynh ấy đâu khác ta đâu.
Thu Sơn thầm nghĩ.
Chợt Thu Sơn cảm nhận được 1 ánh mắt lén lút quan sát hắn, Thu Sơn quay mặt về phía bên phải 1 chút.