1 tháng đã qua, hệ thống của Thu Sơn đã mở ra, cũng là ngày mà Trương Nhị Hổ vào Đại Ngàn Sơn Lâm săn yêu thú. Cứ mỗi tháng 1 lần, Trương Nhị Hổ tới Đại Ngàn Sơm Lâm săn bắt yêu thú, lấy yêu đan, da, cùng các bộ phận giá trị để đổi kim tệ nuôi sống gia đình. Nghe Trương Nhị Hổ kể hắn đã làm công việc này gần được 8 năm rồi, có lần thu hoạch không tưởng, có lần cũng suýt mất mạng, Lão Nương hắn Lưu Bích Ngọc không muốn hắn tiếp tục công việc nguy hiểm này, nhưng vì mưu sinh nên cũng đành chấp nhận.
- Đại...
- Hả???
Chưa nghe Thu Sơn hắn nói xong Trương Nhị Hổ đã nhe răng trợn mắt lên nhìn hắn.
- Nhạc... nhạc phụ.
- Uhm, có chuyện gì?
Đúng vậy, Thu Sơn đã có hôn ước với Tiểu Thanh nên giờ hắn phải đổi cách xưng hô a.
- Ta muốn vào Đại Ngàn Sơn Lâm cùng Nhạc phụ.
- Không được, ngươi phải biết trong đó nguy hiểm cỡ nào, chính ngươi cũng từng trải qua thời khắc sinh tử trong đó, ngươi không được đi, vả lại nếu ngươi có đi cũng vướng tay vướng chân ta.
Trương Nhị Hổ khi nghe được Thu Sơn muốn vào Đại Ngàn Sơn Lâm cùng hắn liền ngăn cản.
- Ta biết nhưng ta làm nam nhân, cũng như Nhạc phụ ta cũng muốn mạnh lên, nếu như cứ nhu nhược như này mãi ta khác nào 1 tên nửa lạc nửa mỡ bán nam bán nữ đâu? Yên tâm, ta nhất định không làm vướng chân tay Nhạc phụ.
- Ngươi nói không phải là không có lí...
Trương Nhị Hổ sờ sờ cằm suy nghĩ.
Cuối cùng Trương Nhị Hổ đồng ý:
- Được rồi, ta sẽ dẫn ngươi theo nhưng chính ngươi nên cẩn thận, đừng làm vướng tay vướng chân ta, nghỉ ngơi đi ngày mai lên đường.
- Tạ Nhạc phụ.
Thu Sơn mừng rỡ vội cảm tạ Nhạc phụ hắn.
Buổi sáng hôm sau Thu Sơn dậy sớm ra con suối mà hắn thường gánh nước, hắn đã học bộ công pháp mà hệ thống tặng, hắn muốn thử diễn luyện xem có tốt hay không.
Lấy Vô Danh Kiếm ra, đầu tiên hắn luyện Thần Phong Kiếm Quyết, hắn từ từ đưa kiếm lên, hắn bắt đầu thi triển từng động tác mà hệ thống đã ghi sâu vào trong trí nhớ hắn. Thu Sơn hoàn toàn đắm chìm trong Thần Phong Kiếm Quyết, người khác trông thấy còn tưởng rằng hắn đã luyện cả ngàn lần để thành thạo như vậy nhưng không, đây là lần đầu hắn diễn luyện a.
- Hay cho 1 bộ Thần Phong Kiếm Quyết.
Thần Phong Kiếm Quyết chủ yếu dựa vào độ nhanh của người sử dụng, càng nhanh càng lợi hại.
- Tiếp đến Thân pháp Ảo Ảnh Vô Biên a.
Thu Sơn thu kiếm vào không gian của hệ thống, hắn bước 1 bước, 2 bước, 3 bước,... những bước đi tuy nhìn bình thường như thế rồi không ngờ càng lúc càng nhanh nhẹn, Thu Sơn như 1 bóng ma lướt đi để lại tàn ảnh.
- Hảo Thân pháp.
Thu Sơn mừng rỡ, hắn âm thầm cảm tạ hệ thống a.
Diễn luyện thêm vài lần nữa thấy cũng không còn sớm nữa, hắn vội về nhà Nhạc phụ hắn không lại khiến mọi người lo lắng.
Khi về đến nhà, hắn đã thấy Nhạc phụ hắn diễn luyện quyền pháp, điều này Nhạc phụ hắn làm hàng ngày, hắn đến chào 1 câu rồi vào bếp phụ Nhạc mẫu cùng Tiểu Thanh làm cơm. Khi ăn xong là lúc hắn cùng Nhạc phụ lên đường đi Đại Ngàn Sơn Lâm, trong lòng hắn cực kì háo hức.
- 2 người các ngươi nhớ bảo trọng.
- Phụ thân, Thu Sơn ca
bảo trọng, nhớ chăm sóc bản thân tốt.
Lưu Bích Ngọc cùng Tiểu Thanh nói trước khi Thu Sơn và Trương Nhị Hổ đi, thậm chí Tiểu Thanh còn rơm rớm nước mắt nhìn Thu Sơn.
- Đừng lo, ta sẽ trở về nhanh thôi.
Thu Sơn xoa xoa đầu Tiểu Thanh nói.
- Đi thôi.
Trương Nhị Hổ nói rồi cùng Thu Sơn tạm biệt 2 người.
Trên đường đi Trương Nhị Hổ cảm thấy ngạc nhiên, Thu Sơn hắn có thể bắt kịp tốc độ của hắn mặc dù chưa phải giới hạn nhưng đã là cực kì tốt rồi, không phải ngươi mới Luyện khí tầng 2 sao???
Có Thu Sơn đi theo nên tốc độ của hắn chậm lại, bình thường hắn mất 2 canh giờ để tới nơi nhưng bây giờ phải mất gần 3 canh giờ mới tới.
- Mệt không?
- Không mệt.
Thu Sơn nghe Nhạc phụ nói liền hào hứng đáp lại.
- Kì lạ, ngươi không phải trước kia nói thể chất từ nhỏ đã yếu ớt, mới chỉ là Luyện khí tầng 2 sao?
- Ta thật ra... đã đột phá.
Nghe vậy Trương Nhị Hổ hơi bất ngờ hỏi:
- Đột phá? Hiện tại cảnh giới của ngươi là gì??
- Luyện khí tầng 5.
Thu Sơn ăn ngay nói thật, không hề lừa dối đáp.
- Luyện... luyện khí tầng 5??? Mới bao nhiêu thời gian chứ???
- Do ta cách đây không lâu thấy cơ thể có dấu hiệu tốt lên, cộng thêm rèn luyện có hiệu quả hơn nên mới được như hôm nay, trước kia khí trong ta lâu ngày tích tụ lại bây giờ tốt lên liền bạo phát khiến ta tuy chịu khổ 1 chút nhưng tốt a.
- Hm, ra vậy.
Đến đây Thu Sơn hắn không thể nói ra mình đã ăn Bát phẩm đan dược cùng Thân pháp Hoàng giai Thượng phẩm được, làm vậy sẽ khiến Nhạc phụ hắn nghi ngờ.
Đi vào trong Đại Ngàn Sơn Lâm được 1 khoảng thời gian, trước mặt Thu Sơn cùng Nhạc phụ hắn lúc này là 1 con Hắc Ma Lang Nhất biến nhị trọng.
- Nhạc phụ, để ta thử.
- Ngươi chắc chứ?
Trương Nhị Hổ hắn biết Luyện khí tầng 5 có thể có sức đánh với yêu thú Nhất biến nhị trọng, nhưng hắn vẫn hơi lo lắng.
- Nhạc phụ yên tâm.
Thu Sơn mỉm cười rồi lấy ra Vô Danh Kiếm.
- Trữ... trữ vật giới chỉ???
Trương Nhị Hổ lúc này hoảng hốt, hắn không ngờ Thu Sơn có Trữ vật giới chỉ, phải biết Trữ vật giới chỉ không dễ có được, 1 cái có thể lên tới vạn Linh tệ, 1 Linh tệ bằng 1000 Kim tệ, 1 vạn là bao nhiêu chứ... 1 gia tài a. Thực ra Thu Sơn hắn làm gì có cái gọi là Trữ vật giới chỉ, hắn chỉ mang ra từ hệ thống thôi.
- Đây là 1 thanh kiếm 1 vị tiền bối tặng cho ta, lúc ta đi gánh nước được ông ta nhìn trúng rồi tặng ta thanh kiếm này.
- Hảo kiếm a.
Trương Nhị Hổ hoàn toàn tin lời Thu Sơn hắn, còn Thu Sơn thì từ từ tiếp cận con yêu thú.
Cách con Ma Lang 20 bước thì miệng Thu Sơn mỉm cười:
- Hôm nay, coi như ngươi xui xẻo.