Giờ phút này, trong lòng anh Xích Dương là sụp đổ.
"Anh Xích Dương, em còn nghĩ chơi hôn hôn."
Thanh âm mềm nhu nhu, kiều mị mị như cái yêu tinh của Chung Noãn Noãn lại vang lên lần nữa, Xích Dương đều không chống cự một chút, trực tiếp đầu hàng, tùy ý ngã vào giường, ở trên giường tạo thành một chữ "đại", tùy ý cô vợ nhỏ đối với anh muốn gì cứ lấy.
Trong lòng chỉ có thể yên lặng cầu nguyện anh em chịu đựng.
Lúc đầu thân thể của anh đã rất mẫn cảm với cô, cô còn châm lửa lung tung, nếu không chịu được liền b.ắn ra, vậy cũng không thể trách anh.
Chỉ có thể trách kẻ địch quá mạnh mẽ, hỏa lực quá hung mãnh.
Chung Noãn Noãn ở trên người Xích Dương chơi đến quên cả trời đất.
Cô vốn lớn lên ở nước ngoài, từ nhỏ tiếp nhận chính là giáo dục của phương Tây.
Đối với người mình thích, cho tới bây giờ đều là biểu đạt rõ ràng, sẽ không bởi vì ngượng ngùng xấu hổ mà khó nói.
Cô thích Xích Dương, thích tướng mạo anh, thích tính cách anh, thích thân thể anh.
Cho nên đối mặt thân thể còn chưa thăm dò qua, hoặc là nói chỉ là đời trước thử qua một lần, nhưng lại chưa bao giờ chân chính thăm dò, cô bản năng tràn đầy tò mò cùng thích.
Chẳng qua sau khi cởi bỏ hai viên cúc áo, cô cũng không dám lại tiếp tục ra tay.
Bởi vì cô phát hiện phong cách anh Xích Dương đột nhiên thay đổi.
Vốn dĩ anh Xích Dương dù là mặc quần áo ở nhà cũng vẫn là nam thần hệ cấm dục, vì cái gì sau khi bị cô cởi bỏ hai cái cúc áo, liền biến tà?
Tóc mai như đao cắt, mày như mực họa, môi như múi đào, mắt như thu hoa.
Đặc biệt là..
Đôi mắt anh Xích Dương không phải màu đen sao? Chẳng lẽ là do ánh sáng, vì cái gì từ phương hướng này của cô nhìn qua, đôi mắt của anh Xích Dương là màu nâu đỏ?
Màu sắc đôi mắt này phối hợp với khuôn mặt điên đảo chúng sinh kia, cùng vẻ lười biếng khi anh nằm tại trên giường còn để cô muốn gì cứ lấy giờ phút này, Chung Noãn Noãn cảm giác cô giống như nhìn thấy một mảnh anh túc yêu dã đang chầm chậm nở rộ.
Giống như một con yêu tinh, đẹp mắt