*Nghịch tử [逆子] ý chỉ đứa con ngỗ nghịch, bất hiếu
Tiêu Ảnh ôm chặt lấy Mạc Cảnh Tuyên nói: “Ừm, không trở về Tiêu Trạch, những chuyện khác chờ ngày mai lại nói, hiện tại anh chỉ muốn ôm em.
”
Mạc Cảnh Tuyên gật gật đầu, đang muốn nâng nam nhân dậy, đi lên giường nghỉ ngơi một hồi, liền bị một tiếng ho khan dời đi lực chú ý.
“Khụ khụ ——” Tư Mỏng cầm theo túi đứng ở cửa, thản nhiên nhìn hai người trên sô pha đang ôm nhau nói: “Cửa không khóa, tớ tới đưa thuốc.
”
Mạc Cảnh Tuyên đỡ trán, cả hai bọn họ đều quên đóng cửa…… Cũng may Tư Mỏng tới sớm, nếu chuyện này bị người có tâm thấy được, còn không biết truyền thành bộ dáng gì nữa, bọn họ đều còn ở giai đoạn khởi bước, nhất định không thể tại đây loại thời điểm này lâm vào đống đồn đãi vớ vẩn được, làm thương nhân, chuyện liên quan đến danh dự quá mức quan trọng.
Đối với đám người như Mạc Hằng, vì danh dự gia tộc bọn họ sẽ đối quan hệ giữa cậu cùng Tiêu Ảnh giữ kín như bưng, nhưng những người khác liền không giống nhau, bọn họ không có khả năng đối quan hệ giữa cậu cùng Tiêu Ảnh mà nói năng thận trọng, người thừa kế của Tiêu gia cùng con trai cả của Mạc gia ở đế đô là đồng tính luyến ái, tin tức này sẽ khiến cho thương giới chấn động, bọn họ ước gì đem nó tuyên dương đi ra ngoài càng nhanh càng tốt.
“Thuốc để lại đây, cậu đi vội đi.
” Tiêu Ảnh nâng đầu lên, lười nhác nói.
Khóe miệng trừu trừu, tư mỏng nhanh chóng vào phòng đặt thuốc xuống liền phải rời đi.
“Cảm ơn!” Mạc Cảnh Tuyên hướng tới bóng dáng của Tư Mỏng nói.
Tư Mỏng dừng một chút, quay đầu lại cười nói: “Không có gì, cậu là người yêu của BOSS mà!”
Đỉnh vẻ mặt xanh tím, Mạc Cảnh Tuyên cười gật gật đầu, nhìn theo Tư Mỏng rời đi.
Hắn không biết, đương Tư Mỏng thấy gương mặt tím tái của Mạc Cảnh Tuyên đang tươi cười với mình, trong nháy mắt đã não bổ ra một trăm loại tiểu kịch trường, chiếm tỉ trọng nhiều nhất đều là các loại tình huống kinh dị.
Hai người dựa sát vào nhau ở phòng ngủ ngây người cả một ngày, trước khi ngủ, cảm xúc của Tiêu Ảnh đã hoàn toàn ổn định trở lại, Mạc Cảnh Tuyên cũng đã yên lòng, chui vào trong lòng ngực của Tiêu Ảnh nhẹ vỗ về sống lưng của hắn cùng hắn ôm nhau đi vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, sau khi ăn xong bữa sáng, Tiêu Ảnh để Mạc Cảnh Tuyên ở trong phòng sau đó khóa cửa lại, xác nhận qua lại ba lần, thấy Mạc Cảnh Tuyên vẫn ngoan ngoãn ngồi chờ ở trong phòng, khi đó mới chân chính yên tâm rời đi.
“Ha ~” Mạc Cảnh Tuyên vì hành động của chính mình mà đổ mồ hôi lạnh, còn may cậu không có vội vã rời đi, lại ở trong phòng lẳng lặng chờ đợi hơn mười phút, thẳng đến khi xác nhận ở ngoài cửa đã không có động tĩnh gì, Mạc Cảnh Tuyên mới đứng dậy bắt đầu hành động, tháo đồng hồ trên tay ra, cẩn thận đặt nó ở trên sô pha, nhanh chóng bò lên trên ban công.
Cậu không có nhiều thời gian, cần thiết dùng tốc độ nhanh nhất đem hết thảy mọi chuyện xử lý tốt, ở trước lúc Tiêu Ảnh trở về ký túc xá phải quay lại nơi này nhanh nhất có thể.
Đi được vội vàng, Mạc Cảnh Tuyên không có chú ý tới, trên sô pha trừ bỏ đồng hồ, còn có chiếc điện thoại đang an tĩnh nằm ở trong kẽ hở sô pha……
Leo lên ban công, Mạc Cảnh Tuyên cũng không có ngừng lại, một hơi nhảy xuống ban công của từng lầu một từ lầu 6 xuống tới lầu 1, không kịp nghỉ ngơi liền đã chạy tới chỗ tường vây được bao phủ bởi rừng cây rậm rạp của trường học, nơi này cực kỳ ẩn nấp lại còn rất yên tĩnh, cậu biết được nơi này là do khi còn là cái bóng của Tiêu Ảnh đã từng kéo dài ý thức tới đây cho nên phát hiện ra địa phương này, hai mặt trong ngoài tường vây đều bị bao phủ bởi cánh rừng u ám, ẩm ướt lại muỗi nhiều, cho nên sẽ không có người nguyện ý tới nơi này xem thử, nhưng vào giờ phút này, chỗ này xác thực cực kỳ phù hợp với yêu cầu của Mạc Cảnh Tuyên.
Mạc Cảnh Tuyên tính trèo qua đi, nhưng khi chân chính trèo qua mới biết được, nguyên lai tường vây ở trường học đã được xử lý đặc thù, cho nên trơn nhẵn đến lợi hại, căn bản không có biện pháp đặt chân lên được, bất đắc dĩ cậu chỉ có thể từ cửa chính rời đi, trước khi rời đi cũng đã dặn dò riêng cho bảo vệ biết rằng cậu còn sẽ trở về sau đó mới an tâm rời đi.
Bởi vì diện tích của trường học khá lớn, khu đại học này cũng đồng dạng thuộc về lĩnh vực tư nhân của trường học, cho thuê, giao thông công cộng, đều không được sử nhập, cho nên vừa ra khỏi cổng trường, Mạc Cảnh Tuyên lại bắt đầu chạy vội lên, chạy gần mười phút mới tính chạy ra khỏi phạm vi của trường học, rốt cuộc cũng đã thấy được vài chiếc taxi chạy ngang qua, Mạc Cảnh Tuyên thở hổn hển dừng lại bắt xe, chạy thẳng đến văn phòng luật sư, từ nơi đó bắt được đến văn kiện phân phối di sản, cự tuyệt luật sư đi theo, một mình một người đánh xe hướng tới Mạc thị.
Đứng ở trước cửa công ty, nhìn kiến trúc to lớn ở trước mắt mình, Mạc Cảnh Tuyên vẫn rất bình tĩnh, tay sờ sờ túi quần, muốn gọi cho Mạc Chấn Hào đem tiền nhổ ra, chỉ có văn kiện phân phối di sản chỉ sợ còn chưa đủ, còn phải làm chút kế hoạch dự phòng mới được.
Bỗng Mạc Cảnh Tuyên đơ ra, lục tìm khắp người đều không thấy chiếc điện thoại của mình đâu cả, trong lòng lộp bộp một chút đột nhiên thấy không ổn, không có biện pháp ghi âm là chuyện nhỏ, nếu…… Vẫy vẫy đầu không ở nghĩ nhiều nữa, cũng không để ý tới việc có ghi âm được hay không, Mạc Cảnh Tuyên trực tiếp đi vào trong công ty.
“Xin chào Tiên sinh! Thỉnh đưa ra giấy thông hành của ngài!” Bảo an cường tráng ở ngoài cửa ngăn lại đường đi của Mạc Cảnh Tuyên.
Mạc Cảnh Tuyên bất động thanh sắc liếc hắn một cái: “Tôi tìm Mạc Chấn Hào, tôi là con của ổng.
”
Bảo an ngẩn người, bị khí thế của thanh niên hù dọa, có chút không xác nhận rõ vội hướng đồng nghiệp bên cạnh mình hỏi: “Không phải Mạc tổng chỉ có một đứa con thôi sao?”
Đồng nghiệp của hắn gật gật đầu: “Tôi cũng không nghe nói Mạc gia có tới hai đứa con trai a!”
Mạc Cảnh Tuyên nhướng mày cười nhạo một tiếng: “Sao Mạc Chấn Hào sẽ nói cho người khác biết ổng còn có một đứa con trai đã rơi vào trạng thái ngủ say được mười mấy năm được? Ổng là người sĩ diện tới như vậy cơ mà.
”
“Này ——” bảo an có chút do dự, vị khách ở trước mắt mình có khí thế rất mạnh, nét mặt của thanh niên này cùng Mạc tổng có hai phân tương tự, thật là thiếu gia của Mạc thị sao, nhưng lại sợ người này là kẻ lừa đảo, bề ngoài chỉ là ngụy trang ra mà thôi.
“Được rồi, ngươi bảo nhân viên trước đài gọi điện thoại cho Mạc Chấn Hào đi, nói với ông ấy rằng con trai cả của ổng tới tìm ổng là được!” dừng một chút Mạc Cảnh Tuyên lại bỏ thêm câu: “Nói cho ông ấy, đừng phủ nhận việc tôi tồn tại, nếu không chỉ sợ là tôi không quản nổi miệng mình tiết lộ ra vài chuyện gì đó thì cũng đừng trách tôi.
”
Bảo an ngơ ngác gật đầu, chạy chậm đến trước đài.
Không một hồi liền đã trở lại cương vị, đối Mạc Cảnh Tuyên cúi mình vái chào: “Xin lỗi, thiếu gia, chậm trễ thời gian của ngài, Mạc tổng đang ở trên lầu chờ ngài!”
Gật gật đầu, Mạc Cảnh Tuyên vân đạm phong khinh cất bước rời đi, đứng trong thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài, trực tiếp đi đến tầng cao nhất.
Trên tầng cao nhất đều thuộc khu độc lập dành riêng cho Mạc Chấn Hào, trước cửa có một đài tiếp khách.
Ngay khi nữ bí thư xinh đẹp ở trước đài nhìn thấy thân ảnh của Mạc Cảnh Tuyên, hai mắt liền sáng quắc tràn đầy vẻ kinh diễm, đầy mặt tươi cười đối Mạc Cảnh Tuyên khom lưng nói “Chào ngài,