70.
TRỞ VỀ BIỆT THỰ.
Tác giả: Hàn Môn Nha Đầu.
Editor: Cá.
*****
Sau khi dùng xong bữa trưa, Vương Nhất Bác cho người chuẩn bị tiền để quyên tặng hiệp hội.
Tiêu Chiến vốn dĩ chuẩn bị tự mình đi, nhưng chỉ vừa mới đi đến khu công tác của hiệp hội công tác thì đã bị nhiều người nhận ra, vì thế phải từ bỏ ý tưởng tự mình quyên tặng.
Cậu mang tiền mặt đặt lên trên cánh hoa của Tiên Ma Khoai: " Ngươi thích như vầy không?"
"......" Tiên ma khoai còn chưa phản ứng thì long ma đằng vẫn luôn không nhúc nhích phiến lá đột nhiên duỗi dài ra, muốn đâm xuyên thủng tiền giấy.
Căn đen thui thấy vậy nhanh chóng giựt lại, đưa tới trước mặt Tiêu Chiến.
Cậu tiếp nhận, liếc nhìn Long Ma Đằng trên cánh hoa một cái.
Này là hai đồng bọn, một thích, một ghét sao?
Cậu nghĩ nghĩ, lại đem tiền giấy đặt trên mặt đất, nhéo nhéo căn đen thui nói: "Đặt ở nơi này thì ngươi cũng có thể chạm tới."
Căn đen thui lại đem tiền giấy cuốn lên, trực tiếp duỗi ra đưa đến tay cậu
Trong đầu Tiêu Chiến hiện lên hình ảnh người lớn lì xì cho đứa nhỏ, cậu có chút ngoài ý muốn hỏi lại:"......!Cho ta?"
Căn đen thui gật gật một chút.
Đột nhiên cậu cảm thấy chính mình có phải nghĩ sai cái gì rồi hay không, không phải thích tiền sao?
Lúc này Long Ma Đằng đang vây xem toàn bộ hành trình nhịn không được mà lên tiếng: "Từ hôm nay trở đi, ngươi và ta cùng nhau học tập viết chữ!"
Sau khi hướng đồng bọn tuyên bố quyết định xong, dây đằng tách ra, một mặt biến dài lẻn đến cổ tay của Tiêu Chiến, phiến lá xanh biếc tản ra ánh sáng nhạt.
Trong đầu cậu hiện lên hình ảnh đặc tả vòng tay cá nhân.
Căn đen thui ngẩn ngơ.
Long Ma Đằng lại nói tiếp: " Cái tên học tra này! Ngươi không muốn cùng con trai câu thông dễ dàng hơn sao? Ngươi đừng quên, ngươi đã hứa sẽ nói con trai ngươi mua vòng tay cá nhân cho ta."
Căn đen thui giật giật, trong đầu Tiêu Chiến vì thế lại xuất hiện hình ảnh đặc tả vòng tay cá nhân.
"Các ngươi không phải muốn tiền, mà là muốn dùng tiền mua vòng tay sao?"
Căn đen thui lắc lắc, lại gật gật, cuối cùng xụi lơ nằm rạp trên dây đằng.
"Ta nhất định sẽ hảo hảo học tập!"
Câu thông không thuận lợi thật sự quá khó khăn.
Tiêu Chiến không hiểu toàn bộ ý tứ của nó, bất quá có một chút có thể khẳng định, hai cái cây đều muốn vòng tay.
Chẳng lẽ là quá nhàm chán?
Cậu phỏng đoán, nhưng mặc kệ vì cái gì cậu đều quyết định sẽ mua, rốt cuộc như vậy nhiều tiền, tất cả đều là dựa tiên ma khoai kiếm.
Sau đó cậu trực tiếp lên mạng đặt hàng, một giờ sau hai chiếc vòng tay cá nhân được đưa tới.
Vòng tay cá nhân so với notebook ở hiện tại nhỏ hơn rất nhiều, chạm vào là có thể mở ra màn hình thực tế ảo.
Cậu đem vòng tay đặt trên cánh hoa của tiên ma khoai, dạy chúng nó phương pháp sử dụng.
Long ma đằng ở trong đầu Tiêu Chiến không ngừng hiển thị hình ảnh học sinh học tập chung, vẻ mặt của cậu quẫn bách mà dò hỏi, thông qua phiến lá trên dưới đong đưa xác định ý tứ của nó, download rất nhiều khoá học dạy chữ cho trẻ nhỏ xuống.
Sau khi có vòng tay cá nhân, phòng linh thực an tĩnh dị thường, chỉ có tiếng trẻ nhỏ trong các khoá học đang đọc chữ.
Căn đen thui thành thật ngâm mình trong dịch dinh dưỡng, nếu nó động, liền sẽ bị long ma đằng quất mấy cái.
Long ma đằng trừ bỏ cắm rễ, ngẫu nhiên sẽ dùng phiến lá thao tác trên màn hình thực tế ảo một chút, không khác động tác của con người là mấy.
Đứng trong phòng linh thực quan sát, Tiêu Chiến có loại cảm giác không chân thật vô cùng mãnh liệt, thực vật cũng sẽ biết học chữ sao?
Ba giây sau, cậu bình tĩnh lại.
Hai cây này còn có thể cùng cậu câu thông phát hình ảnh và vẽ vài nét đơn giản, biết chữ cũng không có gì kỳ quái.
Rốt cuộc linh thực ở thế giới này, vốn dĩ chính là một loại sinh vật thể có trí tuệ, chỉ là chỉ số thông minh không cao —— mà chưa biết chừng có lẽ chỉ có nhân loại cho rằng không cao thôi.
Thấy hai cây nghiêm túc học tập, cậu lôi kéo Vương Nhất Bác đi đến kho lưu trữ linh thực, tiếp tục tìm kiếm loại linh thực thích hợp với Vương Nhất Bác.
Tuy rằng mấy ngày nay chất lượng giấc ngủ của Vương Nhất Bác rất tốt, nhưng nguyên nhân là do hai người ngủ cùng nhau, mỗi ngày trước khi ngủ đều trải qua ngọt ngào.
Nếu cứ kéo dài, bọn họ phỏng chừng sẽ phát hoả, hiện tại lại không có hương phẩm thay thế thích hợp, về sau khả năng lại trở về như ban đầu.
Tiêu Chiến cảm thấy việc chế ra hương phẩm thích hợp với Vương Nhất Bác rất quan trọng, gần đây trước khi đi ngủ hắn đều phải xem qua văn kiện, chờ đến khi chính thức bắt đầu đi làm lại, áp lực sẽ lớn hơn nữa.
Hai ngày kế tiếp, đại bộ phận thời gian của hai ngươi đều ở kho lưu trữ xem hàng mẫu, những mẫu thực vật ở đây đều bị bọn họ tỉ mỉ xem qua và ngửi qua một lần.
Sau khi đem sổ ghi chép chỉnh sửa lại một phen, Tiêu Chiến chọn ra hai mươi loại linh thực có hiệu dụng tốt nhất, Vương Nhất BCs cho người đem những linh thực có tên trong danh sách mua về, đưa đến biệt thự lưng chừng núi.
Một tuần nghiên cứu cũng đã kết thúc, trước khi Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác rời khỏi hiệp hội đã đem linh thực thu vào nhẫn không gian.
Tiên ma khoai thập phần phối hợp, nhưng long ma đằng lại kiên quyết không chịu vào, chỉ triền ở trên tay cậu hoá thành một cái lắc tay như trước.
Bởi vì thấy long ma đằng không chiếm diện tích, cũng không ảnh hưởng đến mình nên Tiêu Chiến cũng không quản, tạm biệt chủ nhiệm Lý cùng người trong tổ thí nghiệm, rời đi.
Trở lại biệt thự ở lưng chừng núi, Tiêu Chiến trực tiếp đi đến phòng linh thực, đem nhóm linh thực lấy ra.
Lúc Tiên ma khoai mới vừa ra tới, long ma đằng đã dùng tốc độ vô cùng nhanh, trực tiếp lẻn lên trên cánh hoa của tiên ma khoai, sau đó thuần thục mở vòng tay cá nhân ra.
Tiêu Chiến cười cười, sau khi đặt dịch dinh dưỡng xong cũng không quấy rầy chúng nó học tập nữa.
Cậu đi ra khỏi phòng linh thực, tìm Vương Nhất Bác hỏi một chút.
Linh thực đã mua đều đưa đến rồi sao?"
"Đặt ở hậu viện."
Sau khi trả lời, Vương Nhất Bác lại giữ chặt thiếu niên, đối với sự chăm chỉ của đối phương có điểm bất đắc dĩ, "Ăn tối trước đã."
Ăn xong bữa tối, Tiêu