73.
CON TRAI.
Tác giả: Hàn Môn Nha Đầu.
Editor: Cá.
*******
Tiên Ma Khoai giận rồi, thế nào con trai lại xem mình là bạn bè?
Trong đầu Tiêu Chiến bỗng dưng xuất hiện hai chữ lớn thật lớn: " CON TRAI!"
Con trai?
Tiêu Chiến sửng sốt, trước đây cậu luôn cảm thấy Tiên Ma Khoai không xem cậu là bạn bè, chẳng lẽ không phải ảo giác mà nó từ trước đến giờ vẫn luôn xem mình chính là ba ba của cậu?
Nghĩ nghĩ, Tiêu Chiến cảm thấy khả năng này rất lớn, tiên ma khoai đi theo cậu từ trong núi ra, vô cùng thân cận với cậu, cơ hồ luôn ngoan ngoãn phục tùng.
Bất quá này chỉ là nhận thức sai lệch thôi!
Vì vậy Tiêu Chiến sửa lại cho đúng: "Ngươi không phải ba ba của ta đâu, ta là người nha, ngươi......"
Lời cậu còn chưa nói hết, căn đen thui đang cọ cọ trên người hướng ra ngoài uốn lượn sau đó bắn ngược trở về gõ trên trán cậu một cái.
Không ít căn đen thui từ từ xuất ra, bất mãn mà đong đưa.
"Ta là ba ba ngươi."
Tiêu Chiến nhìn năm chữ to tướng trong đầu, ngây ngẩn cả người, trong nháy mắt cậu có suy nghĩ chính là tiên ma khoai chưa hiểu hết ý nghĩa ngữ pháp .
Nhưng mà xem phản ứng của Tiên Ma Khoai, cậu ý thức được ý nó muốn biểu đạt chính là mấy chữ này, cách gọi không hề sai.
Thế nên cậu lại một lần nữa giải thích.
"Không phải, ngươi có phải hiểu lầm gì đó hay không, ta là người, không phải linh thực.".
"Ngươi là con trai ta!" Tiên ma khoai ở trong đầu Tiêu Chiến vẽ một cái biểu tình khóc lớn.
Tiêu Chiến dở khóc dở cười, trong đầu đột nhiên nhớ lại chi tiết nào đó, cậu theo bản năng sờ sờ sau cổ: " Đồ vật trong thân thể ta là hạt giống của ngươi sao?"
Tất cả căn đen thui đều đồng thời trên dưới gật gật.
Cổ tay của Tiêu Chiến Lăng bị cuốn lấy, căn đen thui thân mật mà cọ cọ: "Hơi thở giống như ta."
Đối với mùi hương Tiêu Chiến rất mẫn cảm, rất rõ ràng trừ bỏ tin tức tố, trên người cậu căn bản không có hương vị gì.
Nhưng nhìn bộ dáng của tiên ma khoai, cậu suy đoán có lẽ bản thân mình đã chịu ảnh hưởng của hạt giống, thân thể đã xảy ra những biến hoá mà nhân loại khó có thể phát hiện, chỉ có linh thực có thể cảm nhận được.
Cho nên lực tương tác của cậu cùng linh thực mới cao như vậy.
Tiêu Chiến nhìn tiên ma khoai, thần sắc phức tạp, thì ra tiên ma khoai đối với mình tốt như vậy, là vì nó xem cậu là con trai.
Tiên ma khoai nhẹ nhàng lôi kéo cổ tay của Tiêu Chiến, trong đầu cậu liền hiện lên ba chữ: "Gọi ba ba".
Sau đó một cái căn đen thui uốn lượn, chỉ vào long ma đằng, "Gọi thúc thúc."
Tiêu Chiến: "......"
Người khác sẽ cho rằng cậu điên rồi.
Nhất thời Tiêu Chiến không nói chuyện, tiên ma khoai lại lần nữa vẽ một cái biểu tình khóc lớn, đồng thời hướng đồng bọn củ nó khóc lóc kể lể.
"Con trai không chịu gọi ta là ba ba, cũng không chịu gọi ngươi là thúc thúc, có phải nó đang trách ta không cùng nó lớn lên hay không......"
Long ma đằng khinh thường: "Đình chỉ hành vi khóc thút thít ngu xuẩn của ngươi lai đi, về sau buổi tối không được xem phim nữa."
Tô Lăng nhìn ủ rũ căn cần, duỗi tay nhéo nhéo: "Về sau kêu ngươi tiểu tiên, kêu long ma đằng tiểu long thế nào, như vậy càng thân cận."
Gọi linh thực là ba ba, thúc thúc, quá kỳ quái.
Căn đen thui giơ lên tới, đứng ở trước mặt Tiêu Chiến, không có trên dưới đong đưa cũng không có lay động trái phải, tựa hồ như đang tự hỏi.
Long ma đằng từ trên cánh hoa tách ra, một mặt duỗi dài cuốn lấy cổ tay của Tiêu Chiến, một mặt viết trong đầu cậu ba chữ to: "Gọi Long thúc."
Long ma đằng dùng phiến lá thao tác quang não, màn hình thực tế ảo mở rộng, đối mặt Tiêu Chiến.
Lâm Mông luôn tò mò vây xem, lúc này lôi kéo cánh tay của Tiêu Chiến mà kinh ngạc: "Oa, lượng thảo luận lượng của Long Ma Đằng thậy cao, ha ha, còn có người kêu nó là ba ba!"
Tiêu Chiến nhìn màn hình thực tế ảo đang phát lại hình ảnh long ma đằng cứu cậu cùng Lâm Mông, bất quá video cơ hồ bị các bình luận nổi lên liên tục che mất.
Cậu hoài nghi long ma đằng là muốn xem bình luận, mà không phải xem video.
"Quá huyễn khốc, linh thực ba ba, cho ta một cái lá cây đi, từ nay về sau ta chính là con trai ngươi."
"Có ai nói cho ta biết linh thực ba ba là cái gì sao?"
Video thực mau liền đến tiên ma khoai phun nọc độc, xe đầu một góc hòa tan hình ảnh, bình luận lập tức thay đổi.
"A! Ta tiên ma khoai ba ba quá soái!"
"Tiên ma khoai ba ba quá cường đại, quả nhiên không hổ là thành phun nọc độc!"
....
Khóe miệng Tiêu Chiến giật giật, gọi linh thực là ba ba, giống như còn rất bình thường?
Ở bất luận sinh vật nào vừa mới bạo hồng đều có thể kêu ba ba.
Cậu đột nhiên cảm thấy, kêu ba ba hình như còn tốt hơn.
Căn đen thui hướng tới màn hình thực tế ảo phun mùi thối, lại hướng con trai biểu đạt tình yêu: "Ta chỉ có một đứa con trai là ngươi thôi, bọn họ đều không phải!"
Lâm Mông che mũi lại lui về phía sau một bước: "Nó làm sao vậy, người khác kêu nó ba ba nó không cao hứng sao?"
Tiêu Chiến mang theo vẻ mặt 囧 mà ừ một tiếng, nhéo nhéo căn đen thui đang quấn ở cổ tay mình, tâm tình có điểm cảm khái.
Hai chữ ba ba đối với cậu mà nói phi thường đặc thù, trước nay trong sinh hoạt của cậu không hề có nhân vật này, cậu cũng từng có khát khao, nhưng càng về sau càng tự mình từ bỏ.
Sau khi xuyên vào thế giới nào, ba của nguyên chủ chỉ chiếm cái thân phận mà thôi, cậu chưa từng xem người đó làm như ba ba của mình.
Tiên ma khoai tiếp tục tỏ vẻ: "Ta sẽ kiếm tiền nuôi ngươi, khi ngươi còn nhỏ ta không phải cố ý mặc kệ ngươi đâu, ta tìm ngươi đã lâu lắm rồi."
Sau khi đọc hết mấy chữ này, Tiêu Chiến hỏi: "Hạt giống của ngươi rất khó có được sao?"
Tiên ma khoai phát hình ảnh cho cậu xem, hình ảnh phảng phất giống như một bộ phim điện ảnh ngắn, biến ảo rất nhiều thứ rốt cuộc mới dung hợp thành một viên hạt giống.
Sau đó, tiên ma khoai liền bắt đầu vì nuôi dưỡng hạt giống trưởng thành mà tích lũy dinh dưỡng.
Sau khi nó hấp thu thức ăn sẽ đem dinh dưỡng từ nhụy hoa ngưng kết, cùng quá trình phóng thích hắc dịch giống nhau, bất quá dinh dưỡng là thể những hạt thể rắn giống như hạt giống của nó.
Bởi vì dinh dưỡng tất cả đều là tinh hoa, quá trình tích luỹ vô cùng dài lâu.
Tiếp đó, khi tiên ma khoai tích lũy dinh dưỡng gặp ba cây linh thực cấp A kia, nó động thủ với bọn chúng, ba cây phóng thích