Nhà của Tần Dã nằm ở vị trí ngoài cùng phía bắc của thôn, cách những nhà trong thôn có chút xa.
Tuy rằng vị trí này có chút chệch choạc, nhưng đối với Dung Yên cô rất thích chỗ này.
Lúc này, cô đang thay thuốc cho Tần Dã.
“Tôi… không sao chứ?” Mặc dù Tần Dã không thèm quan tâm đến thân thể mình như thế nào, nhưng hắn vẫn muốn sống.
Hơn nữa phải sống tốt, đệ đệ với muội muội của hắn vẫn còn rất nhỏ.
Ngước mắt nhìn về phía người đang nghiêm túc thay thuốc, cô lớn lên thật đúng là đẹp.
Còn một người nữa mà hắn mong nhớ nhiều, tương lai phải cùng cô sống thật tốt, hắn sẽ cho cô những gì tốt đẹp nhất.
Cho nên, hắn không muốn chết.
Hắn còn chưa có cùng cô làm phu thê chân chính.
(ý là chưa động phòng á )“Không có việc gì, cứ nghĩ dưỡng một thời gian là được.
” Dung Yên miệng nói, động tác trong tay cũng không dừng lại.
Có cô ở đây, cộng với thuốc trong không gian.
Cho dù hắn muốn chết, cũng không dễ dàng.
Tần Dã thở dài một hơi nhẹ nhõm, không sao là tốt rồi.
Động tác của cô nhẹ nhàng, khiến khóe miệng hắn không tự chủ được mà nhếch lên ! Cô nhất định là rất thích hắn!Bằng không, sao lại không chê hắn chứ?Nghĩ đến đây, tim hắn đập có chút mau.
Sau khi Dung Yên xử lý tốt hết vết thương, cô lại nhớ ra một chuyện khác.
"Tần Dã, tôi muốn làm một chiếc giường khác.
"Nghe thấy lời này, tâm trạng đang sung sướng của Tần Dã lập tức biến mất.
"! Làm thêm giường làm gì? Em chê tôi? Là mùi thuốc trên người tôi làm em không thích sao?""Không phải đâu, tôi chỉ là ! " Câu còn chưa có nói xong, đã bị Tần Dã đánh gãy, "Vốn là